Friday, May 16, 2025

Thứ Bảy Tuần IV Phục Sinh – Năm C – 17-5-2025

Thu Bay IV PS

Gioan 14:7-14

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy.  Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.”  Ông Phi-líp-phê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.”  Đức Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư?  Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha.  Sao anh lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha’?  Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao?  Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra.  Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình.  Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm.  Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm.  Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.  Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con.  Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.”

(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1. Bài đọc hôm nay nối tiếp bài đọc hôm qua, trong đó tôi có thể cảm thấy Chúa Giêsu hơi khó chịu về câu hỏi hơi ngớ ngẩn của Tô-ma: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao biết được đường?”  Khiến, Chúa Giêsu phải nghiêm khắc trả lời: “Chính Thầy là con đường là sự thật và là sự sống.  Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.”  Sau Tô-ma lại đến lượt Phi-líp-phê, như trong bài đọc hôm nay, nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.”  Lần này sự khó chịu của Chúa Giêsu có vẻ “ra mặt” đối với câu hỏi ngớ ngẩn của Phi-líp-phê, người thứ hai trong Nhóm Nội Các Mười Hai của Chúa Giêsu, khiến Ngài như có vẻ gằn giọng mà trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư?  Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha… Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao?”  Tôi có thể dừng lại ở câu trả lời của Chúa Giêsu với Phi-líp-phê và suy ngẫm.  Có khi nào tôi cũng ngu muội như Phi-líp-phê, đi đạo đã bao nhiêu năm, lãnh chịu đủ mọi Bí tích, đi lễ mỗi tuần, nhưng tôi biết bao nhiêu về Chúa Giêsu?  Tôi trả lời với Chúa Giêsu được không và xem Ngài phản ứng thế nào trước câu trả lời của tôi.  Đúng được bao nhiêu phần trăm?  Câu trả lời của tôi diễn tả sự thâm sâu trong tương quan giữa tôi với Ngài như thế nào?  

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để cụm từ nào đánh động tôi nhất.  Tôi dừng lại ở cụm từ đó và nói chuyện một cách chân tình và cởi mở với Chúa Giêsu, như bạn với bạn.  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện, tôi muốn suy ngẫm về những điều Chúa Giêsu nói ở phần cuối của bài đọc hôm nay: “Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm.  Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.  Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con.  Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.”  Tôi tin Chúa Giêsu đến mức nào?  Niềm tin của tôi vào Chúa Giêsu đã giúp tôi làm được những gì?  Có làm được những việc lớn hơn cả những gì Chúa Giêsu làm không?  Có điều gì tôi cần xin Chúa Giêsu làm cho tôi lúc này?  Hãy mạnh dạn bày tỏ ý nguyện ấy với Ngài. 
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment