Gioan 14:6-14
Khi ấy, đến giờ lìa bỏ thế gian mà về với Chúa Cha, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.” Ông Phi-líp-phê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” Đức Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha’? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
Hôm nay là lễ kính hai Thánh Tông Đồ, Phi-líp-phê và Gia-cô-bê, và bài đọc hôm nay mang tính rất nền tảng cho đời sống đức tin của tôi, ở chính hai câu nói của Chúa Giêsu. Rất đáng cho tôi dành trọn thời gian của giờ cầu nguyện này để suy niệm và cầu nguyện về hai câu nói này. Thứ nhất, Chúa Giêsu nói: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” Tôi có phản ứng gì về câu nói này của Chúa Giêsu? Chúa Giêsu khẳng định, chính Ngài là Đường. Mà Đường ấy dẫn tôi đến với Chúa Cha. Tôi có đang đi trên Đường của Chúa Giêsu? Tôi đã gặp được Thiên Chúa? Nếu không, hôm nay, tôi muốn xem lại. Tôi có thể nói chuyện với Chúa Giêsu về việc này. Chúa Giêsu khẳng định, chính Ngài là Sự Thật. Mà Sự Thật ấy giúp tôi nhận biết Thiên Chúa. Bao lâu nay tôi lắng nghe và sống theo sự thật nào? Sự thật ấy đang giúp tôi nhận biết Thiên Chúa như thế nào? Nếu không, hôm nay, tôi muốn xem lại. Tôi có thể nói chuyện với Chúa Giêsu, xin Ngài giúp tôi nhận biết Sự Thật. Chúa Giêsu khẳng định, chính Ngài là Sự Sống. Một Sự Sống tràn đầy trong Thiên Chúa. Bao lâu nay, tôi sống một cách mãnh liệt, cảm thấy Thiên Chúa là trung tâm của đời sống? Nếu không, hôm nay, tôi muốn xem lại. Tôi có thể nói chuyện với Chúa Giêsu và xin Ngài đổ trào tràn sức sống của Ngài trong tôi.
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý đế câu hỏi của Chúa Giêsu, hỏi Phi-líp-phê: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư?” Tôi là Kitô hữu bao lâu nay, tôi biết Chúa Giêsu như thế nào và đến mức nào? Liệu Chúa Giêsu có hỏi và trách tôi như Ngài đã trách Phi-líp-phê? Cái biết của tôi về Chúa Giêsu chỉ là dựa trên sách vở hay bằng chính kinh nghiệm riêng tư của tôi với Ngài? Chỉ trong cái biết mang tính cá vị và mật thiết với Chúa Giêsu, tôi mới biết Chúa Cha là ai và mới có thể yêu mến Ngài. Tôi muốn dành thời gian còn lại của giờ cầu nguyện này để đàm đạo với Chúa Giêsu một cách cởi mở và chân tình, như bạn với bạn, về tất cả những gì là nền tảng của đời sống đức tin của tôi.
0 comments:
Post a Comment