Gioan 6:51, 60-69
Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã nói: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Người nói tiếp: “Vì thế, Thầy đã bảo anh em, không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Ông Si-môn Phê-rô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay là phần cuối cùng trong Chương Sáu của Phúc âm Gioan, nói về Bánh Hằng Sống. Tôi đã thấy trong bài đọc hôm nay, các môn đệ đã phản đối Chúa Giêsu ra mặt! Họ cho những lời Chúa Giêsu, thầy của họ, là chướng tai, là khó nghe, là khó chấp nhận, nên họ bỏ Ngài mà đi. Tôi đọc cảm thấy thế nào về những lời dạy của Chúa Giêsu về chính Ngài là Bánh Hằng Sống, ai ăn thịt và uống máu Ngài sẽ không bao giờ phải đói, phải khát, và đặc biệt được sống đời đời? Tôi dành giây phút này để suy ngẫm về việc tôi lãnh nhận Mình và Máu Ngài bao lâu nay, tôi cảm thấy thế nào? Sự kết hiệp với Chúa Giêsu như thế nào mỗi lần tôi lên rước lễ? Tôi hạnh phúc? Tôi sung sướng? Tôi cảm thấy tràn đầy năng lực? Tôi cảm thấy nên một với Thiên Chúa? Tôi tràn ngập lòng biết ơn?
0 comments:
Post a Comment