Rô-ma 2:1-11
Hỡi người, dù bạn là ai đi nữa mà bạn xét đoán, thì bạn cũng không thể tự bào chữa được. Vì khi bạn xét đoán người khác, mà bạn cũng làm như họ, thì bạn tự kết án chính mình. Chúng ta biết rằng: Thiên Chúa cứ theo sự thật mà xét xử những ai làm những điều đó. Còn bạn, hỡi người xét đoán những kẻ làm những điều đó, trong khi chính mình cũng làm như vậy, bạn tưởng mình sẽ khỏi bị Thiên Chúa xét xử sao? Hay là bạn coi thường lòng Chúa vô cùng nhân hậu, khoan dung, đại lượng, mà không nhận ra rằng: Thiên Chúa nhân hậu như thế là để thúc giục bạn hối cải sao? Thế nhưng bạn lòng chai dạ đá không chịu hối cải, và như vậy bạn càng làm cho cơn thịnh nộ của Thiên Chúa chồng chất trên đầu bạn, trong ngày Thiên Chúa nổi cơn thịnh nộ và biểu lộ phán quyết công minh. Ngày đó, Thiên Chúa sẽ thưởng phạt mỗi người tuỳ theo việc họ làm; những ai bền chí làm việc thiện mà tìm vinh quang, danh dự và phúc trường sinh bất tử, thì Thiên Chúa sẽ cho họ được sống đời đời; còn những ai chống Thiên Chúa mà không vâng phục chân lý và chạy theo điều ác, thì Người sẽ nổi trận lôi đình, trút cơn thịnh nộ xuống đầu họ. Người sẽ bắt mọi kẻ làm điều ác phải gian nan khốn khổ, trước là người Do-thái, sau là người Hy-lạp. Nhưng Người sẽ ban vinh quang, danh dự và bình an cho tất cả những ai làm điều thiện, trước là người Do-thái, sau là người Hy-lạp, vì Thiên Chúa không thiên vị ai.
(Trích Thư Rô-ma, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading. Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay nghe thật gần trong từng hơi thở và kinh nghiệm sống thường ngày của tôi. Những lời cảnh tỉnh của Thánh Phaolô trong bài đọc hôm nay có mang lại sự giải thoát không? “Dù bạn là ai!” Đó là tất cả mọi người. Khi nói đến sự phán xét của Chúa, không ai tốt hơn ai. Hãy để ý phản ứng của mình. “Thiên Chúa nhân hậu như thế là để thúc giục bạn hối cải”. Dưới ánh sáng của những lời này, tôi cảm thấy thế nào? Tôi có thể ngồi lại với Chúa trong lòng nhân từ của Ngài không? Hãy suy nghĩ về điều đó một lúc.
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và có thể nhớ lại khung cảnh rất nổi tiếng trong Phúc âm Gioan 8:1-11, khi Chúa Giêsu viết trên cát và nói với người nữ, hoàn toàn bị sỉ nhục bởi những người công khai phán xét bà, “Ta không lên án ngươi”. Tôi có thể muốn trò chuyện trong sự hiện diện của lòng nhân từ yêu thương của Chúa. Tôi có thể bắt đầu đề cập đến toàn bộ chủ đề về sự phán xét. Đừng ngại để nó được đưa ra ánh sáng. Hãy để cuộc trò chuyện của tôi diễn tiến cách tự nhiên. Hãy nhận thức “sự giàu có của lòng nhân từ, sự kiên nhẫn và nhẫn nại của Ngài”.
Phạm Đức Hạnh, SJ