Saturday, November 15, 2025

Chúa Nhật Tuần XXXIII Thường Niên – Năm C – 16-11-2025 - Ngày Thế Giới Người Nghèo - Trọng Kính Các Thánh Tử Đạo VN

 CN XXXIII TN

Thánh Vịnh 97:5-9

Đàn lên mừng Chúa khúc hạc cầm dìu dặt,

nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca.

Kèn thổi vang xen tiếng tù và,

tung hô mừng Chúa, vị Quân Vương!

Gầm vang lên, hỡi biển cả cùng muôn hải vật,

địa cầu với toàn thể dân cư!

Sông lạch ơi, vỗ tay đi nào,

đồi núi hỡi, reo mừng trước tôn nhan Chúa.

Vì Người ngự đến xét xử trần gian,

Người xét xử địa cầu theo đường công chính,
xét xử muôn dân theo lẽ công bình.

(Trích Thánh Vịnh, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. Giờ cầu nguyện hôm nay, tôi bước vào một hành trình khi Thánh Vịnh tràn ngập niềm vui và lời ngợi khen.  Hãy hình dung mình đang đứng giữa bài ca sáng tạo này, những con sóng vỗ vào nhau theo nhịp điệu của một bản giao hưởng thần thánh.  Có sự chuyển động, sự sống và biết bao niềm vui!  Toàn thể tạo vật được mời gọi cùng hòa vào lời ngợi khen, chứng kiến ​​sự hiện diện của Chúa trong thế giới tự nhiên, lắng nghe âm nhạc của công lý thần thánh vang vọng khắp nơi.  Phản ứng đầu tiên của tôi khi đọc bài đọc này là gì?  Hôm nay là Ngày Thế giới Người Nghèo, với chủ đề “Chúa là niềm hy vọng của con”.  Tôi được mời gọi mở rộng công lý và lòng thương xót của Chúa cho người nghèo hôm nay, và không chỉ hôm nay.  Tôi thấy bất công ở đâu trong chính trái tim mình hoặc trên thế giới?  Thánh vịnh cũng nhắc nhở tôi, rằng Chúa mang lại sự công chính.  Có lẽ tiếng vỗ tay của các dòng sông không chỉ trong niềm vui, mà còn như một sự khích lệ cho những hành động phục vụ, quảng đại và công bằng xã hội?  Tôi có thể mang lòng trắc ẩn và tình yêu đến đâu, đặc biệt là cho những người đang cần nhất?

2. Tôi đọc lại bài Thánh Vịnh trên một hoặc nhiều lần nữa, và có thể dành một phần ngày hôm nay để chú ý đến công trình sáng tạo của Chúa và đáp lại bằng lòng biết ơn… “Hãy hát mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm những điều kỳ diệu.”  Lời kêu gọi vui mừng trong Thánh Vịnh này đan xen với lời kêu gọi trách nhiệm.  Nhưng trước hết, trong sự tĩnh lặng của ngày hôm nay, hãy chia sẻ với Chúa nhu cầu được phục hồi của chính mình.  Hãy nghỉ ngơi trong sự hiện diện của Chúa và tạ ơn..

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, November 14, 2025

Thứ Bảy Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 15-11-2025

Thu Bay XXXII TN

Luca 18:1-8

Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.  Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà.  Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.  Trong thành đó, cũng có một bà goá.  Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’  Một thời gian khá lâu, ông không chịu.  Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”  Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!  Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao?  Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?  Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ.  Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Một trong những đặc điểm được gán cho Phúc âm Luca đó là: "Phúc Âm Cầu Nguyện".  Trong Phúc âm này, tôi thấy thấy Chúa Giêsu cầu nguyện và dạy về cầu nguyện nhiều hơn hẳn so với các Phúc âm khác.  Bài đọc hôm nay là cả một bài học về cầu nguyện.  Ngài dạy phải kiên trì cầu nguyện luôn.  Tôi cảm thấy gì khi Chúa Giêsu nói về cầu nguyện?  Tôi thường làm gì khi cầu nguyện?  Tôi thường tập trung về chủ đề gì trong cầu nguyện thời gian này?  Những lời dạy của Ngài có thức tỉnh tôi về cầu nguyện?  Việc cầu nguyện của tôi dạo này như thế nào: sốt sắng hay bê trễ, tin tưởng hay hoài nghi, khô khan hay trào tràn ơn sủng?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý đến một cách hiểu khác rất khác về dụ ngôn này.  Rất thường khi đọc dụ ngôn này, nhiều lúc tôi hay nghĩ: Chúa là vị thẩm phán, còn tôi là bà góa.  Điều này có nghĩa là tôi nên kiên trì nài nỉ Chúa cho đến khi nhu cầu của mình được đáp ứng.  Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đảo ngược điều đó và nói rằng tôi là vị thẩm phán, còn Chúa là bà góa?  Có lẽ, cách hiểu này hợp lý hơn.  Giống như vị thẩm phán, về cơ bản tôi đã rất bất công với Chúa.  Đôi khi, tôi cũng không kính sợ Chúa, gán ghép cho Chúa đủ mọi điều, để tránh những lỗi lầm của mình.  Tôi muốn nói gì với Chúa trong giây phút này? 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, November 13, 2025

Thứ Sáu Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 14-11-2025 - Lễ Thánh Stanislas Kostka

Thu Sau XXXII TN

Khôn Ngoan 13:1-9

Hết những ai không chịu nhìn nhận Thiên Chúa, tự bản chất là những kẻ ngu si.  Từ những vật hữu hình tốt đẹp, chúng không đủ khả năng nhận ra Đấng hiện hữu, và khi chiêm ngắm bao công trình, chúng cũng không nhận biết Đấng Hoá Công.  Thế mà, lửa với gió, hay làn khí thoảng qua, hay tinh tú bầu trời, hay nước chảy cuồn cuộn, hay đèn trời thắp sáng, chúng lại coi là thần, là những bậc quản cai hoàn vũ.  Nếu chúng say mê những vẻ đẹp đó mà coi là thần minh, thì cũng phải biết rằng Chúa Tể của những vật đó còn đẹp hơn biết mấy, vì chính Đấng sáng tạo mọi loài là tác giả của muôn vẻ đẹp.  Nếu quyền năng và sức mạnh của những vật kia làm cho chúng kinh ngạc thì chúng phải hiểu rằng Đấng làm nên những vật đó còn mạnh mẽ hơn biết chừng nào.  Vì các thọ tạo càng lớn lao đẹp đẽ thì càng giúp nhận ra Đấng tạo thành.  Tuy vậy, chúng cũng chỉ đáng trách phần nào thôi vì đã cố tìm và mong thấy Thiên Chúa, nhưng có thể chúng bị lầm lạc.  Bị chìm ngập giữa bao nhiêu công trình của Chúa, chúng ra sức tìm tòi, nhưng đã để cho cái vỏ bên ngoài mê hoặc vì vẻ đẹp mà chúng nhìn thấy.  Tuy nhiên, không vì thế mà chúng được thứ tha.  Vì nếu chúng có đủ khả năng hiểu biết để có thể nghiên cứu các sự vật trên đời, thì sao lại không sớm nhận ra Đấng Chủ Tể của những sự vật đó?

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. Bài đọc hôm nay nói về những người ngưỡng mộ vẻ đẹp và sức mạnh của thế giới tự nhiên - mặt trời, mặt trăng, các vì sao, lửa, gió - nhưng lại không tìm thấy Chúa đang đang làm việc để cho những sự vật ấy được hình thành và hiện hữu.  Có lẽ đã có lúc tôi kinh ngạc trước vẻ đẹp kỳ diệu của hoàng hôn, năng lượng của biển cả dữ dội hay sự hiện diện hùng vĩ của một dãy núi?  Tôi cảm thấy gì khi trải nghiệm những điều kỳ diệu này của thiên nhiên?  Tôi được nhắc nhở rằng trái tim con người có một khao khát tự nhiên hướng về Chúa.  Tuy nhiên, tôi chỉ tập trung vào những gì mình thấy.  Có lẽ tôi không nhìn thấy rừng cây vì cây cối?  Sự khôn ngoan khuyến khích tôi nhìn xa hơn - tìm kiếm và khao khát tìm thấy Chúa.  Hãy suy ngẫm về những lúc tôi có thể đã bị "cận thị" về mặt tâm linh, chỉ nhìn xa hơn những gì trước mắt…  Nhận thức về Chúa có nghĩa là gì?

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và xin Chúa Thánh Thần mở mắt mình để thấy Chúa hiện diện trong cuộc sống của tôi hôm nay.  "Tìm kiếm Chúa và khao khát tìm thấy Ngài."  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn ngồi trước sự hiện diện của Chúa, bày tỏ mọi suy nghĩ, cảm xúc và mong muốn nảy sinh trong tôi ngay giây phút này...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, November 12, 2025

Thứ Năm Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 13-11-2025 - Lễ Thánh Stanislas Kostka

Thu Nam XXXII TN

Luca 17:20-25

Khi ấy, người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến.  Người trả lời: “Triều Đại Thiên Chúa không đến một cách hiển nhiên có thể quan sát được.  Và người ta sẽ không nói: ‘Ở đây này!’ hay ‘Ở kia kìa!’, vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.”  Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Sẽ đến thời anh em mong ước được thấy một trong những ngày của Con Người thôi, mà cũng không được thấy.  Người ta sẽ bảo anh em: ‘Người ở kia kìa!’ hay ‘Người ở đây này!’  Anh em đừng đi, đừng chạy theo.  Vì ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ như vậy trong ngày của Người.  Nhưng trước đó, Người phải chịu đau khổ nhiều và bị thế hệ này loại bỏ.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Trong bài đọc hôm nay, một số người Pharisêu hỏi Chúa Giêsu khi nào Nước Thiên Chúa sẽ đến.  Trong suy nghĩ của họ, đó là một thời điểm xác định có thể được báo trước.  Tôi muốn đặt mình vào không gian này, giữa những người Pharisêu và chính những người theo Chúa Giêsu.  Tôi có thể đang lắng nghe những dấu lạ và phép lạ.  Nhưng Chúa Giêsu hướng sự chú ý của tôi vào bên trong và giữa những người xung quanh.  Nước Thiên Chúa không hề xa vời hay trì hoãn - nó đã hiện diện, đang âm thầm mở ra.  Chúa Giêsu nhìn tôi chăm chú.  Không có dấu hiệu xa vời hay sự kiện kịch tính nào, Chúa Giêsu nói: "Nước Thiên Chúa đã ở giữa các ngươi."  Trong cuộc đời, tôi đã cảm nhận được sự hiện diện ẩn giấu của Nước Thiên Chúa ở đâu?  Thánh Ignatius dạy tôi tìm kiếm Chúa trong mọi sự.  Bài đọc này mời gọi tôi chú ý đến những cách thức ẩn giấu mà Chúa đang hành động trong cuộc sống.  Nước Thiên Chúa không phải là một cảnh tượng.  Đó là một sự hiện diện, một chuyển động của ân sủng, thường bị bỏ qua.

  2. Tôi đọc lại bài đọc này một hoặc nhiều lần nữa, và suy ngẫm xem, giống như Thánh Stanislas, tôi có thể tìm thấy niềm tin chắc chắn rằng Vương quốc của Chúa không phải "ở ngoài kia" mà đã hoạt động trong tôi như thế nào…  Trong thời gian còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn mở lòng đón nhận Chúa Thánh Thần và đón nhận thực tại của Vương quốc Chúa ngày nay...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, November 11, 2025

Thứ Tư Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 12-11-2025 - Lễ Thánh Josaphat

Thu Tu XXXII TN

Luca 17:11-19

Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.  Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người.  Họ dừng lại đằng xa và kêu lớn tiếng: “Lạy thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi!”  Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế.”  Đang khi đi thì họ được sạch.  Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.  Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn.  Anh ta lại là người Sa-ma-ri.  Đức Giê-su mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao?  Thế thì chín người kia đâu?  Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?”  Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi!  Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay Giáo hội mừng lễ Thánh Josaphat, giám mục và tử đạo, ngài đã nỗ lực cho sự hiệp nhất giữa Kitô hữu Đông phương và Tây phương.  Cuộc đời của ngài là hành trình tìm kiếm sự hòa giải, chữa lành vết thương và kiên định với đức tin, ngay cả khi phải trả giá đắt.  Giống như người phong cùi Sa-ma-ri, Josaphat là một người ngoài cuộc – một thành viên của Giáo hội Đông phương – và là người đầu tiên của Giáo hội Đông phương được phong thánh.  Để tìm kiếm một mối liên hệ sâu sắc hơn, tôi muốn dành một chút thời gian hình dung, bước vào cuộc gặp gỡ này, giữa Chúa Giêsu và mười người phong.  Tôi muốn hình dung con đường dẫn vào làng, một điểm dừng chân trên đường đến Giê-ru-sa-lem, Chúa Giêsu đã đi qua vùng ngoại ô giữa Sa-ma-ri và Galilê.  Cả nhóm, như một thực thể đơn độc, một bóng đen phản chiếu ánh sáng không thể đến gần hơn. Tiếng kêu thảm thương của mười người phong cùi rống lên, giữ khoảng cách, tuyệt vọng: “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng con!”  Những cảm xúc nào nảy sinh từ cảnh tượng này?  Tôi có nhớ lần nào tôi đã kêu cầu, hoặc có thể đã kêu cầu, Chúa bằng lời cầu nguyện tha thiết như thế này không?  Đáp lại, Chúa Giêsu chữa lành tất cả và sai họ đến gặp các tư tế.  Vào thời đó, các tư tế sẽ tuyên bố một người là ô uế, và do đó cần phải chính thức tuyên bố rằng họ đã sạch sẽ trở lại và có thể trở về với cộng đồng của mình.  Nhưng người Sa-ma-ri thì không—mặc dù là một phần của nhóm, anh ta vẫn là người ngoài cuộc, vẫn ô uế.  Vì vậy, cuộc gặp gỡ của anh ta với Chúa Giêsu còn hơn thế nữa. Anh ta nghe Chúa Giêsu phán: “Đức tin của anh đã cứu anh.”  Tôi có nhận ra những ân huệ mình đã nhận được không?  Tôi có đáp lại bằng lòng biết ơn không?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và suy ngẫm về những lúc trong cuộc sống tôi tìm kiếm sự chữa lành từ sâu thẳm cuộc đời của tôi.  “Đức tin của anh đã cứu anh.”  Tôi muốn dành giây phút này để nhận ra Chúa đang hành động ở những nơi nào trong cuộc đời tôi.  Trong giây phút cầu nguyện này, tôi muốn chia sẻ với Chúa những gì đang diễn ra trong lòng tôi.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, November 10, 2025

Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 11-11-2025 - Lễ Thánh Ma-ti-nô Thành Tours

Thu Ba XXXII TN

Khôn Ngoan 3:1-9

Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa và chẳng cực hình nào động tới được nữa.  Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi; khi họ ra đi, chúng cho là họ gặp phải điều vô phúc.  Lúc họ xa rời chúng ta, chúng tưởng là họ bị tiêu diệt, nhưng thực ra, họ đang hưởng an bình.  Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt, nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử.  Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao.  Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người.  Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.  Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm, họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy.  Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước.  Và Đức Chúa sẽ là vua của họ đến muôn đời.  Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.”  Bài đọc hôm nay tràn ngập những hình ảnh vừa u buồn vừa hy vọng.  Những lời này gợi lên trong tôi cảm xúc gì?  Hôm nay là ngày lễ kính Thánh Ma-ti-nô thành Tours, một người lính La Mã đã trở thành tôi tớ của Chúa Kitô. Người ta kể rằng, khi nhìn thấy một người ăn xin chỉ mặc mỗi mảnh giẻ rách, Ma-ti-nô đã cắt chiếc áo choàng của mình làm đôi để che cho người đó.  Đêm đó, Ma-ti-nô mơ thấy Chúa Giêsu mặc nửa chiếc áo choàng mà chính ngài đã cho đi.  Hãy hình dung hơi ấm của chiếc áo choàng như dấu hiệu của việc được Chúa nâng đỡ.  Điều này có ý nghĩa gì với tôi?  “Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa và chẳng cực hình nào động tới được nữa…”  Bài đọc hôm nay cũng nói về đau khổ.  Tâm trí cho tôi biết, người công chính ở trong tay Chúa.  Ma-ti-nô đã sống như thể linh hồn ông được an toàn trong sự chăm sóc của Chúa, ngay cả khi bị hiểu lầm hoặc chế giễu.  Tôi muốn đặt những cảm xúc hay trải nghiệm nào vào tay Chúa?  

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và suy nghĩ xem tôi có thể “tỏa sáng như tia lửa giữa đống rơm” như thế nào để mang lại sự ấm áp và ánh sáng cho người khác?  “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người.”  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn dành thời gian để nghỉ ngơi trong sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng ban tặng tình yêu, ân sủng và lòng thương xót.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, November 9, 2025

Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 10-11-2025 - Thánh Lê-ô Cả, Giáo Hoàng

Thu Hai XXXII TN

Khôn Ngoan 1:1-7

Hãy yêu chuộng đức công chính, hỡi những người cai trị trần gian, hãy suy tưởng ngay lành về Đức Chúa và thành tâm kiếm tìm Người.  Ai không thách thức Người, thì được Người cho gặp.  Ai tin tưởng vào Người, sẽ được Người tỏ mình cho thấy.  Những lý luận quanh co khiến con người lìa xa Thiên Chúa.  Kẻ ngu đần thử thách Đấng Quyền Năng sẽ bị Người làm cho bẽ mặt.  Tâm hồn gian ác, Đức Khôn Ngoan chẳng ngự vào; xác thịt đắm chìm trong tội lỗi, Đức Khôn Ngoan không cư ngụ.  Thần khí thánh là thầy dạy dỗ, luôn tránh thói lọc lừa, rời xa những lý luận ngu dốt, và ghê tởm những chuyện bất công.  Đức Khôn Ngoan là thần khí hằng yêu mến con người, nhưng không miễn thứ cho kẻ nói lời phạm thượng.  Bởi vì Thiên Chúa thấu suốt tâm can, dò xét lòng dạ đến nơi đến chốn và nghe thấy mọi lời miệng lưỡi thốt ra.  Thần khí của Đức Chúa ngập tràn cõi đất, bảo toàn mối hiệp nhất giữa muôn vật muôn loài, thấu hiểu hết mọi lời mọi tiếng.

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay, tôi được nhắc nhở lưu ý để nhận ra thế giới này vẫn tràn đầy Thánh Thần Thiên Chúa — một sự lưu ý giúp tôi nhận ra, thấu hiểu có một sự bảo vệ và giữ gìn trong mọi sự.  Tôi muốn dành giây phút này để suy ngẫm về nơi tôi đã trải nghiệm sự hiện diện của Chúa.  Tôi được kêu gọi sống tốt lành và chân thành; sống một cuộc đời tràn ngập niềm tin; lặp lại cảm nhận của thánh Inhaxiô về việc “tìm kiếm Chúa trong mọi sự”.  Thiên Chúa không bị giới hạn ở những nơi “thánh thiện”.  Tôi nhận thấy Thánh Thần Thiên Chúa ở đâu trong cuộc sống của mình — trong thiên nhiên, trong người khác, trong công việc, hay trong sự thinh lặng?  Hôm nay là ngày lễ kính Thánh Lê-ô Cả.  Giáo huấn của ngài đào sâu nhận thức này.  Đối với Lê-ô, sự thánh thiện không phải là trừu tượng mà được thể hiện trong cách tôi sống và yêu thương — với sự chân thành, chân lý và lòng can đảm.  “Hỡi các Kitô hữu, hãy nhận ra phẩm giá của mình.”

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, để nhận ra phẩm giá này trong tôi.  Tôi có thể xin Thần Khí Chúa ngự trong tôi, xin Ngài dẫn dắt với lòng can đảm, lòng trắc ẩn và sự chính trực… “Thần khí của Đức Chúa ngập tràn cõi đất, bảo toàn mối hiệp nhất giữa muôn vật muôn loài, thấu hiểu hết mọi lời mọi tiếng.”  Trong giờ cầu nguyện, tôi muốn nói chuyện với Chúa như với một người bạn bằng tấm lòng chân thành và tin tưởng vào lòng nhân từ của Ngài.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, November 8, 2025

Chúa Nhật Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 9-11-2025 - Lễ Cung Hiến Đền Thờ Gioan La-tê-ra-nô

CN XXXII TN

Gioan 2:13-22

Gần đến lễ Vượt Qua của người Do-thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem.  Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền.  Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả chiên cũng như bò, ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ.  Người nói với những kẻ bán bồ câu: “Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.”  Các môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh: Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.  Người Do-thái hỏi Đức Giê-su: “Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế?”  Đức Giê-su đáp: “Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại.”  Người Do-thái nói: “Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao?”  Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người.  Vậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, họ tin vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói.

(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay tôi cầu nguyện với một câu chuyện rất nổi tiếng được ghi nhận trong cả bốn Phúc âm, câu chuyện: Chúa Giêsu thanh tẩy đền thờ.  Đền Thờ là trung tâm quyền lực mang tính biểu tượng của các nhà lãnh đạo tôn giáo và chính trị Ít-ra-en.  Những nhà lãnh đạo, các thượng tế và kinh sư, thu thuế từ dân chúng, một số nộp cho Rô-ma và một số nộp cho chính họ.  Họ sống thoải mái, miễn là làm tròn nhiệm vụ.  Dân chúng là những nông dân nghèo khổ và sống trong cảnh nghèo đói cùng cực, con cái thì chết yểu. Điều này là không thể chấp nhận được, và mãi mãi là không thể chấp nhận được.  Tôi hình dung cuộc sống vào thời điểm này như thế nào?  Chúa Giêsu đang công bố một vương quốc khác với vương quốc Rôma.  Vương quốc của Thiên Chúa là công lý.  Người nghèo sẽ có đủ ăn trong vương quốc của Thiên Chúa.  Để Chúa Giêsu là Chúa Giêsu, Ngài phải thách thức sự áp bức của Đế chế.  Hãy hình dung tôi đang ở thời điểm này... chờ đợi Đấng Mê-si-a đến.  Tôi hy vọng điều gì?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và hãy đến Đền Thờ đó với Chúa Giêsu và xem Ngài làm gì, và tìm hiểu lý do tại sao Ngài làm điều đó…  Chúa Giêsu muốn nói gì với tôi về hành động của Ngài?  Tôi muốn trò chuyện với Ngài ngay bây giờ...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thứ Bảy Tuần XXXI Thường Niên – Năm C – 8-11-2025

Thu Bay XXXI TN

Luca 16:9-15

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy bảo cho anh em biết, hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.  Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn.  Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em?  Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?  Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ.  Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.”

Người Pha-ri-sêu vốn ham hố tiền bạc, nên nghe các điều ấy, thì cười nhạo Đức Giê-su.  Người bảo họ: “Các ông là những kẻ làm ra bộ công chính trước mặt người đời, nhưng Thiên Chúa thấu biết lòng các ông, bởi vì điều cao trọng đối với người đời lại là điều ghê tởm trước mặt Thiên Chúa.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1. Tín trung là một đòi hỏi ở mọi tương quan giữa người với người và cả giữa tôi với Chúa.  Bài đọc hôm nay nói gì với tôi?  Tôi có những phản ứng gì?  Tôi dám nói mình là người tín trung?  Người khác có nói tôi là một người tín trung?  Tôi dành giây phút này để nhìn lại mình và trải lòng mình với Chúa, Đấng hằng trung tín với tôi.

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý đến những khoảnh khắc nào đó trong đời, hoặc những việc làm nào đó trong đời mà tôi đã rất trung tín.  Chúa nhìn thấy sự tín trung của tôi và Ngài khen tôi thế nào.  Ngài có thể đã hoặc đang tin tưởng trao cho tôi những trọng trách lớn hơn ra sao?  Tôi cần Chúa giúp gì không để tôi mãi tín trung trong mọi việc Chúa trao phó.  Tôi nói chuyện với Ngài trong giây phút này.  Tôi có thể kết thúc giờ cầu nguyện này bằng bài hát: “Tình Chúa Trung Kiên,” qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=kgUY02yX8X8

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, November 6, 2025

Thứ Sáu Tuần XXXI Thường Niên – Năm C – 7-11-2025

Thu Sau XXXI TN

Rô-ma 15:14-21

Thưa anh em, chính tôi, tôi tin chắc rằng anh em có đầy thiện chí, thừa hiểu biết và có khả năng khuyên bảo nhau.  Trong thư này, đôi chỗ tôi đã nói hơi mạnh, chẳng qua là để nhắc lại cho anh em điều anh em đã biết.  Tôi viết thế là dựa vào ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi  làm người phục vụ Đức Giê-su Ki-tô giữa các dân ngoại, lo việc tế tự là rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa, để các dân ngoại được Thánh Thần thánh hoá mà trở nên một lễ phẩm đẹp lòng Thiên Chúa.

Vậy, trong Đức Ki-tô Giê-su, tôi có quyền hãnh diện về công việc phục vụ Thiên Chúa.  Thật thế, tôi đâu dám nhắc đến chuyện nào khác, ngoài những gì Đức Ki-tô đã dùng tôi mà thực hiện để đưa các dân ngoại về phục vụ Thiên Chúa, thực hiện bằng lời nói việc làm, bằng sức mạnh của những dấu lạ điềm thiêng, bằng quyền năng của Thánh Thần.  Như vậy, từ Giê-ru-sa-lem, đi vòng đến tận miền I-ly-ri, tôi đã làm tròn sứ mạng loan báo Tin Mừng Đức Ki-tô.  Nhưng tôi chỉ có tham vọng là loan báo Tin Mừng ở những nơi người ta chưa được nghe nói đến danh Đức Ki-tô.  Tôi làm thế vì không muốn xây dựng trên nền móng người khác đã đặt.  Trái lại, như có lời chép: Những kẻ đã không được loan báo về Người, sẽ thấy, những kẻ đã không được nghe nói về Người, sẽ hiểu.

(Trích Thư Rô-ma, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Phao-lô thường tự hào về những gì ông đã làm được.  Ngài thừa nhận rằng đó là công việc của Chúa qua ông, như trong bài đọc này.  Tuy nhiên, ngài vui mừng về những gì Chúa đã hoàn thành qua nỗ lực của ngài.  Đây là một câu hỏi táo bạo dành cho tôi: tôi tự hào về điều gì?  Chúa đã hoàn thành điều gì qua tôi mà tôi cảm thấy vui mừng?  Hãy nghĩ đến điều gì tôi đã làm mà tôi thực sự tự hào…  Giờ đây, tôi biết rằng một kiểu tự hào nào đó là tội lỗi.  Kiểu tự hào kiểu nói rằng: "Tôi đã làm điều này bằng sức riêng của mình, và nó chứng tỏ tôi tốt hơn mọi người khác biết bao!"  Vâng, điều đó không hữu ích lắm.  Tuy nhiên, nếu đôi khi Chúa cũng tự hào về tôi theo một cách thực sự tốt đẹp và lành mạnh thì sao?  Nếu Chúa hài lòng về cách tôi làm việc, phục vụ và yêu thương thì sao?  Có lẽ đôi khi Chúa nhìn tôi với vẻ tự hào thực sự.  Tôi muốn hỏi Chúa về điều này… 

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và nghĩ đến cách Chúa Giêsu lắng nghe Phao-lô viết thư cho người Rô-ma, và nhìn thấy tất cả những gì ngài đã làm trong việc rao giảng phúc âm…  Hôm nay, Chúa hài lòng về tôi như thế nào?  Tôi muốn nói chuyện với Chúa về điều này và thực sự lắng nghe...

Phạm Đức Hạnh, SJ