Tuesday, November 18, 2025

Thứ Tư Tuần XXXIII Thường Niên – Năm C – 19-11-2025

Thu Tu XXXIII TN

Luca 19:11-28

Khi ấy, dân chúng đang nghe Đức Giê-su, thì Người kể thêm cho họ một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi.  Vậy Người nói: “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về.  Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: ‘Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.’  Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: ‘Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.’

“Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về.  Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu.  Người thứ nhất đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.’  Ông bảo người ấy: ‘Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi!  Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.’  Người thứ hai đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.’  Ông cũng bảo người ấy: ‘Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.’

“Rồi người thứ ba đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ.  Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.’  Ông nói: ‘Hỡi đầy tớ tồi tệ!  Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh.  Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.  Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng?  Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ!’  Rồi ông bảo những người đứng đó: ‘Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.’  Họ thưa ông: ‘Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi!’  Ông đáp lại: ‘Tôi nói cho các anh hay, phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi.

‘Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi.’”

Đức Giê-su nói những lời ấy xong, thì dẫn đầu các môn đệ, tiến lên Giê-ru-sa-lem.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Để giờ cầu nguyện hôm nay đi sâu hơn, trước hết, tôi muốn chú ý đến bối cảnh của dụ ngôn này.  Dân chúng đang mong đợi sự xuất hiện ngay lập tức của Chúa.  Đối với họ, điều đó có nghĩa là họ sắp bị phán xét.  Họ đã phục vụ Chúa tốt như thế nào, họ đã sử dụng tài năng Chúa ban như thế nào.  Tôi sẽ phản ứng ra sao nếu tôi nghĩ mình sẽ bị phán xét theo cách này ngày nay?  Những người được phán xét là đã sử dụng tài năng của mình một cách tốt đẹp sẽ được ban thưởng xứng đáng.  Tôi có thể chỉ ra điều gì nếu được yêu cầu chứng minh những cách tôi đã sử dụng tốt các ân sủng của Chúa?  Người có ít ân sủng hơn dường như phản ứng một cách sợ hãi, lo sợ rằng mình sẽ làm sai.  Khi nào nỗi sợ hãi đã ngăn cản tôi làm điều mà tôi biết là đúng?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và chú ý xem, tôi thấy mình đồng cảm nhất với nhân vật nào trong số rất nhiều nhân vật của bài đọc, và tại sao.  Cuối cùng, hãy trò chuyện với Chúa Giêsu, Đấng đã kể cho tôi câu chuyện này, nói về những gì câu chuyện đã nói với tôi, và cách tôi phản ứng với câu chuyện đó.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, November 17, 2025

Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên – Năm C – 18-11-2025

Thu Ba XXXIII TN

Luca 19:1-10

Khi ấy, Đức Giê-su vào Giê-ri-khô, đi ngang qua thành phố ấy.  Ở đó có một người tên là Da-kêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có.  Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn.  Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó.  Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”  Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người.  Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!”  Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, tôi xin lấy phân nửa tài sản của tôi mà cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.”  Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham.  Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Tôi có thể khá quen thuộc với tình huống được trình bày ở đầu đoạn Phúc Âm này.  Một người nổi tiếng trong thành.  Mọi người đều nóng lòng muốn gặp ông.  Họ sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết. Vậy nên, một người thu thuế thấp bé đã gạt bỏ phẩm giá của mình và trèo lên cây.  Điều gì đang diễn ra trong tâm trí của Da-kêu?  Ông không chỉ thoáng nhìn thấy Chúa Giêsu.  Chúa Giêsu được mời đến dùng bữa tối tại nhà Da-kêu.  Điều đó hẳn đã thay đổi cuộc đời ông như thế nào?  Cuộc gặp gỡ này thực sự đã thay đổi cuộc đời của Da-kêu.  Tôi nghĩ điều gì ông đã thấy hoặc nghe nơi Chúa Giêsu đã tác động đến ông như vậy?  Chúa Giêsu tuyên bố rằng: Ngài đến để cứu những người hư mất.  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và suy ngẫm xem có lĩnh vực nào trong cuộc sống của chính mình cần được Chúa Giêsu cứu rỗi theo cách này không.  Chúa Giêsu cũng nghĩ về tôi, như con trai hay con gái của Áp-ra-ham, như con cái của Thiên Chúa.  Hãy dành vài phút để đáp lại lời Chúa Giêsu khi Ngài nói với tôi theo cách này.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, November 16, 2025

Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên – Năm C – 17-11-2025

Thu Hai XXXIII TN

Luca 18:35-43

Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường.  Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì.  Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó.  Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!”  Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!”  Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến.  Khi anh đã đến gần, Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?”  Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.”  Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi!  Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”  Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa.  Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. Trong các bài đọc Phúc Âm tuần này, tôi đồng hành cùng Chúa Giêsu trong hành trình cuối cùng trước khi chịu khổ nạn tại Giêrusalem.  Ngài ý thức rõ những nguy hiểm đang chờ đợi Ngài ở đó.  Tuy nhiên, Ngài vẫn dành thời gian để giúp đỡ những người nghèo khổ mà Ngài gặp.  Tôi cảm thấy thế nào khi đồng hành cùng Ngài trên con đường này?  Người mù này đang tuyệt vọng.  Đây có thể là cơ hội duy nhất để anh ta nhận được sự giúp đỡ cần thiết.  Anh ta không muốn để những người lịch sự hơn làm mình im lặng.  Tôi có nhớ lần nào mình tuyệt vọng đến mức cần sự giúp đỡ như thế này không?  Chuyện gì đã xảy ra?  Điều gì đã lay động Chúa Giêsu khi Ngài gọi người mù tiến lên?  Tôi có thể hình dung được vẻ mặt của Ngài không?

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và thử đặt mình vào vị trí của người mù.  Hãy lắng nghe Chúa Giêsu nói với mình, khi tôi đứng trước mặt Ngài: "Con muốn Ta làm gì cho con?"  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn đáp lại lời Chúa Giêsu, nói với Ngài điều tôi muốn hoặc cần nơi Ngài hôm nay.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, November 15, 2025

Chúa Nhật Tuần XXXIII Thường Niên – Năm C – 16-11-2025 - Ngày Thế Giới Người Nghèo - Trọng Kính Các Thánh Tử Đạo VN

 CN XXXIII TN

Thánh Vịnh 97:5-9

Đàn lên mừng Chúa khúc hạc cầm dìu dặt,

nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca.

Kèn thổi vang xen tiếng tù và,

tung hô mừng Chúa, vị Quân Vương!

Gầm vang lên, hỡi biển cả cùng muôn hải vật,

địa cầu với toàn thể dân cư!

Sông lạch ơi, vỗ tay đi nào,

đồi núi hỡi, reo mừng trước tôn nhan Chúa.

Vì Người ngự đến xét xử trần gian,

Người xét xử địa cầu theo đường công chính,
xét xử muôn dân theo lẽ công bình.

(Trích Thánh Vịnh, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. Giờ cầu nguyện hôm nay, tôi bước vào một hành trình khi Thánh Vịnh tràn ngập niềm vui và lời ngợi khen.  Hãy hình dung mình đang đứng giữa bài ca sáng tạo này, những con sóng vỗ vào nhau theo nhịp điệu của một bản giao hưởng thần thánh.  Có sự chuyển động, sự sống và biết bao niềm vui!  Toàn thể tạo vật được mời gọi cùng hòa vào lời ngợi khen, chứng kiến ​​sự hiện diện của Chúa trong thế giới tự nhiên, lắng nghe âm nhạc của công lý thần thánh vang vọng khắp nơi.  Phản ứng đầu tiên của tôi khi đọc bài đọc này là gì?  Hôm nay là Ngày Thế giới Người Nghèo, với chủ đề “Chúa là niềm hy vọng của con”.  Tôi được mời gọi mở rộng công lý và lòng thương xót của Chúa cho người nghèo hôm nay, và không chỉ hôm nay.  Tôi thấy bất công ở đâu trong chính trái tim mình hoặc trên thế giới?  Thánh vịnh cũng nhắc nhở tôi, rằng Chúa mang lại sự công chính.  Có lẽ tiếng vỗ tay của các dòng sông không chỉ trong niềm vui, mà còn như một sự khích lệ cho những hành động phục vụ, quảng đại và công bằng xã hội?  Tôi có thể mang lòng trắc ẩn và tình yêu đến đâu, đặc biệt là cho những người đang cần nhất?

2. Tôi đọc lại bài Thánh Vịnh trên một hoặc nhiều lần nữa, và có thể dành một phần ngày hôm nay để chú ý đến công trình sáng tạo của Chúa và đáp lại bằng lòng biết ơn… “Hãy hát mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm những điều kỳ diệu.”  Lời kêu gọi vui mừng trong Thánh Vịnh này đan xen với lời kêu gọi trách nhiệm.  Nhưng trước hết, trong sự tĩnh lặng của ngày hôm nay, hãy chia sẻ với Chúa nhu cầu được phục hồi của chính mình.  Hãy nghỉ ngơi trong sự hiện diện của Chúa và tạ ơn..

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, November 14, 2025

Thứ Bảy Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 15-11-2025

Thu Bay XXXII TN

Luca 18:1-8

Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.  Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà.  Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.  Trong thành đó, cũng có một bà goá.  Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’  Một thời gian khá lâu, ông không chịu.  Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”  Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!  Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao?  Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?  Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ.  Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Một trong những đặc điểm được gán cho Phúc âm Luca đó là: "Phúc Âm Cầu Nguyện".  Trong Phúc âm này, tôi thấy thấy Chúa Giêsu cầu nguyện và dạy về cầu nguyện nhiều hơn hẳn so với các Phúc âm khác.  Bài đọc hôm nay là cả một bài học về cầu nguyện.  Ngài dạy phải kiên trì cầu nguyện luôn.  Tôi cảm thấy gì khi Chúa Giêsu nói về cầu nguyện?  Tôi thường làm gì khi cầu nguyện?  Tôi thường tập trung về chủ đề gì trong cầu nguyện thời gian này?  Những lời dạy của Ngài có thức tỉnh tôi về cầu nguyện?  Việc cầu nguyện của tôi dạo này như thế nào: sốt sắng hay bê trễ, tin tưởng hay hoài nghi, khô khan hay trào tràn ơn sủng?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý đến một cách hiểu khác rất khác về dụ ngôn này.  Rất thường khi đọc dụ ngôn này, nhiều lúc tôi hay nghĩ: Chúa là vị thẩm phán, còn tôi là bà góa.  Điều này có nghĩa là tôi nên kiên trì nài nỉ Chúa cho đến khi nhu cầu của mình được đáp ứng.  Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đảo ngược điều đó và nói rằng tôi là vị thẩm phán, còn Chúa là bà góa?  Có lẽ, cách hiểu này hợp lý hơn.  Giống như vị thẩm phán, về cơ bản tôi đã rất bất công với Chúa.  Đôi khi, tôi cũng không kính sợ Chúa, gán ghép cho Chúa đủ mọi điều, để tránh những lỗi lầm của mình.  Tôi muốn nói gì với Chúa trong giây phút này? 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, November 13, 2025

Thứ Sáu Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 14-11-2025 - Lễ Thánh Stanislas Kostka

Thu Sau XXXII TN

Khôn Ngoan 13:1-9

Hết những ai không chịu nhìn nhận Thiên Chúa, tự bản chất là những kẻ ngu si.  Từ những vật hữu hình tốt đẹp, chúng không đủ khả năng nhận ra Đấng hiện hữu, và khi chiêm ngắm bao công trình, chúng cũng không nhận biết Đấng Hoá Công.  Thế mà, lửa với gió, hay làn khí thoảng qua, hay tinh tú bầu trời, hay nước chảy cuồn cuộn, hay đèn trời thắp sáng, chúng lại coi là thần, là những bậc quản cai hoàn vũ.  Nếu chúng say mê những vẻ đẹp đó mà coi là thần minh, thì cũng phải biết rằng Chúa Tể của những vật đó còn đẹp hơn biết mấy, vì chính Đấng sáng tạo mọi loài là tác giả của muôn vẻ đẹp.  Nếu quyền năng và sức mạnh của những vật kia làm cho chúng kinh ngạc thì chúng phải hiểu rằng Đấng làm nên những vật đó còn mạnh mẽ hơn biết chừng nào.  Vì các thọ tạo càng lớn lao đẹp đẽ thì càng giúp nhận ra Đấng tạo thành.  Tuy vậy, chúng cũng chỉ đáng trách phần nào thôi vì đã cố tìm và mong thấy Thiên Chúa, nhưng có thể chúng bị lầm lạc.  Bị chìm ngập giữa bao nhiêu công trình của Chúa, chúng ra sức tìm tòi, nhưng đã để cho cái vỏ bên ngoài mê hoặc vì vẻ đẹp mà chúng nhìn thấy.  Tuy nhiên, không vì thế mà chúng được thứ tha.  Vì nếu chúng có đủ khả năng hiểu biết để có thể nghiên cứu các sự vật trên đời, thì sao lại không sớm nhận ra Đấng Chủ Tể của những sự vật đó?

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. Bài đọc hôm nay nói về những người ngưỡng mộ vẻ đẹp và sức mạnh của thế giới tự nhiên - mặt trời, mặt trăng, các vì sao, lửa, gió - nhưng lại không tìm thấy Chúa đang đang làm việc để cho những sự vật ấy được hình thành và hiện hữu.  Có lẽ đã có lúc tôi kinh ngạc trước vẻ đẹp kỳ diệu của hoàng hôn, năng lượng của biển cả dữ dội hay sự hiện diện hùng vĩ của một dãy núi?  Tôi cảm thấy gì khi trải nghiệm những điều kỳ diệu này của thiên nhiên?  Tôi được nhắc nhở rằng trái tim con người có một khao khát tự nhiên hướng về Chúa.  Tuy nhiên, tôi chỉ tập trung vào những gì mình thấy.  Có lẽ tôi không nhìn thấy rừng cây vì cây cối?  Sự khôn ngoan khuyến khích tôi nhìn xa hơn - tìm kiếm và khao khát tìm thấy Chúa.  Hãy suy ngẫm về những lúc tôi có thể đã bị "cận thị" về mặt tâm linh, chỉ nhìn xa hơn những gì trước mắt…  Nhận thức về Chúa có nghĩa là gì?

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và xin Chúa Thánh Thần mở mắt mình để thấy Chúa hiện diện trong cuộc sống của tôi hôm nay.  "Tìm kiếm Chúa và khao khát tìm thấy Ngài."  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn ngồi trước sự hiện diện của Chúa, bày tỏ mọi suy nghĩ, cảm xúc và mong muốn nảy sinh trong tôi ngay giây phút này...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, November 12, 2025

Thứ Năm Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 13-11-2025 - Lễ Thánh Stanislas Kostka

Thu Nam XXXII TN

Luca 17:20-25

Khi ấy, người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến.  Người trả lời: “Triều Đại Thiên Chúa không đến một cách hiển nhiên có thể quan sát được.  Và người ta sẽ không nói: ‘Ở đây này!’ hay ‘Ở kia kìa!’, vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.”  Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Sẽ đến thời anh em mong ước được thấy một trong những ngày của Con Người thôi, mà cũng không được thấy.  Người ta sẽ bảo anh em: ‘Người ở kia kìa!’ hay ‘Người ở đây này!’  Anh em đừng đi, đừng chạy theo.  Vì ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ như vậy trong ngày của Người.  Nhưng trước đó, Người phải chịu đau khổ nhiều và bị thế hệ này loại bỏ.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Trong bài đọc hôm nay, một số người Pharisêu hỏi Chúa Giêsu khi nào Nước Thiên Chúa sẽ đến.  Trong suy nghĩ của họ, đó là một thời điểm xác định có thể được báo trước.  Tôi muốn đặt mình vào không gian này, giữa những người Pharisêu và chính những người theo Chúa Giêsu.  Tôi có thể đang lắng nghe những dấu lạ và phép lạ.  Nhưng Chúa Giêsu hướng sự chú ý của tôi vào bên trong và giữa những người xung quanh.  Nước Thiên Chúa không hề xa vời hay trì hoãn - nó đã hiện diện, đang âm thầm mở ra.  Chúa Giêsu nhìn tôi chăm chú.  Không có dấu hiệu xa vời hay sự kiện kịch tính nào, Chúa Giêsu nói: "Nước Thiên Chúa đã ở giữa các ngươi."  Trong cuộc đời, tôi đã cảm nhận được sự hiện diện ẩn giấu của Nước Thiên Chúa ở đâu?  Thánh Ignatius dạy tôi tìm kiếm Chúa trong mọi sự.  Bài đọc này mời gọi tôi chú ý đến những cách thức ẩn giấu mà Chúa đang hành động trong cuộc sống.  Nước Thiên Chúa không phải là một cảnh tượng.  Đó là một sự hiện diện, một chuyển động của ân sủng, thường bị bỏ qua.

  2. Tôi đọc lại bài đọc này một hoặc nhiều lần nữa, và suy ngẫm xem, giống như Thánh Stanislas, tôi có thể tìm thấy niềm tin chắc chắn rằng Vương quốc của Chúa không phải "ở ngoài kia" mà đã hoạt động trong tôi như thế nào…  Trong thời gian còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn mở lòng đón nhận Chúa Thánh Thần và đón nhận thực tại của Vương quốc Chúa ngày nay...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, November 11, 2025

Thứ Tư Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 12-11-2025 - Lễ Thánh Josaphat

Thu Tu XXXII TN

Luca 17:11-19

Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.  Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người.  Họ dừng lại đằng xa và kêu lớn tiếng: “Lạy thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi!”  Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế.”  Đang khi đi thì họ được sạch.  Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.  Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn.  Anh ta lại là người Sa-ma-ri.  Đức Giê-su mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao?  Thế thì chín người kia đâu?  Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?”  Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi!  Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay Giáo hội mừng lễ Thánh Josaphat, giám mục và tử đạo, ngài đã nỗ lực cho sự hiệp nhất giữa Kitô hữu Đông phương và Tây phương.  Cuộc đời của ngài là hành trình tìm kiếm sự hòa giải, chữa lành vết thương và kiên định với đức tin, ngay cả khi phải trả giá đắt.  Giống như người phong cùi Sa-ma-ri, Josaphat là một người ngoài cuộc – một thành viên của Giáo hội Đông phương – và là người đầu tiên của Giáo hội Đông phương được phong thánh.  Để tìm kiếm một mối liên hệ sâu sắc hơn, tôi muốn dành một chút thời gian hình dung, bước vào cuộc gặp gỡ này, giữa Chúa Giêsu và mười người phong.  Tôi muốn hình dung con đường dẫn vào làng, một điểm dừng chân trên đường đến Giê-ru-sa-lem, Chúa Giêsu đã đi qua vùng ngoại ô giữa Sa-ma-ri và Galilê.  Cả nhóm, như một thực thể đơn độc, một bóng đen phản chiếu ánh sáng không thể đến gần hơn. Tiếng kêu thảm thương của mười người phong cùi rống lên, giữ khoảng cách, tuyệt vọng: “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng con!”  Những cảm xúc nào nảy sinh từ cảnh tượng này?  Tôi có nhớ lần nào tôi đã kêu cầu, hoặc có thể đã kêu cầu, Chúa bằng lời cầu nguyện tha thiết như thế này không?  Đáp lại, Chúa Giêsu chữa lành tất cả và sai họ đến gặp các tư tế.  Vào thời đó, các tư tế sẽ tuyên bố một người là ô uế, và do đó cần phải chính thức tuyên bố rằng họ đã sạch sẽ trở lại và có thể trở về với cộng đồng của mình.  Nhưng người Sa-ma-ri thì không—mặc dù là một phần của nhóm, anh ta vẫn là người ngoài cuộc, vẫn ô uế.  Vì vậy, cuộc gặp gỡ của anh ta với Chúa Giêsu còn hơn thế nữa. Anh ta nghe Chúa Giêsu phán: “Đức tin của anh đã cứu anh.”  Tôi có nhận ra những ân huệ mình đã nhận được không?  Tôi có đáp lại bằng lòng biết ơn không?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và suy ngẫm về những lúc trong cuộc sống tôi tìm kiếm sự chữa lành từ sâu thẳm cuộc đời của tôi.  “Đức tin của anh đã cứu anh.”  Tôi muốn dành giây phút này để nhận ra Chúa đang hành động ở những nơi nào trong cuộc đời tôi.  Trong giây phút cầu nguyện này, tôi muốn chia sẻ với Chúa những gì đang diễn ra trong lòng tôi.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, November 10, 2025

Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 11-11-2025 - Lễ Thánh Ma-ti-nô Thành Tours

Thu Ba XXXII TN

Khôn Ngoan 3:1-9

Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa và chẳng cực hình nào động tới được nữa.  Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi; khi họ ra đi, chúng cho là họ gặp phải điều vô phúc.  Lúc họ xa rời chúng ta, chúng tưởng là họ bị tiêu diệt, nhưng thực ra, họ đang hưởng an bình.  Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt, nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử.  Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao.  Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người.  Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.  Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm, họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy.  Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước.  Và Đức Chúa sẽ là vua của họ đến muôn đời.  Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

1. “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.”  Bài đọc hôm nay tràn ngập những hình ảnh vừa u buồn vừa hy vọng.  Những lời này gợi lên trong tôi cảm xúc gì?  Hôm nay là ngày lễ kính Thánh Ma-ti-nô thành Tours, một người lính La Mã đã trở thành tôi tớ của Chúa Kitô. Người ta kể rằng, khi nhìn thấy một người ăn xin chỉ mặc mỗi mảnh giẻ rách, Ma-ti-nô đã cắt chiếc áo choàng của mình làm đôi để che cho người đó.  Đêm đó, Ma-ti-nô mơ thấy Chúa Giêsu mặc nửa chiếc áo choàng mà chính ngài đã cho đi.  Hãy hình dung hơi ấm của chiếc áo choàng như dấu hiệu của việc được Chúa nâng đỡ.  Điều này có ý nghĩa gì với tôi?  “Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa và chẳng cực hình nào động tới được nữa…”  Bài đọc hôm nay cũng nói về đau khổ.  Tâm trí cho tôi biết, người công chính ở trong tay Chúa.  Ma-ti-nô đã sống như thể linh hồn ông được an toàn trong sự chăm sóc của Chúa, ngay cả khi bị hiểu lầm hoặc chế giễu.  Tôi muốn đặt những cảm xúc hay trải nghiệm nào vào tay Chúa?  

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và suy nghĩ xem tôi có thể “tỏa sáng như tia lửa giữa đống rơm” như thế nào để mang lại sự ấm áp và ánh sáng cho người khác?  “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người.”  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn dành thời gian để nghỉ ngơi trong sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng ban tặng tình yêu, ân sủng và lòng thương xót.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, November 9, 2025

Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên – Năm C – 10-11-2025 - Thánh Lê-ô Cả, Giáo Hoàng

Thu Hai XXXII TN

Khôn Ngoan 1:1-7

Hãy yêu chuộng đức công chính, hỡi những người cai trị trần gian, hãy suy tưởng ngay lành về Đức Chúa và thành tâm kiếm tìm Người.  Ai không thách thức Người, thì được Người cho gặp.  Ai tin tưởng vào Người, sẽ được Người tỏ mình cho thấy.  Những lý luận quanh co khiến con người lìa xa Thiên Chúa.  Kẻ ngu đần thử thách Đấng Quyền Năng sẽ bị Người làm cho bẽ mặt.  Tâm hồn gian ác, Đức Khôn Ngoan chẳng ngự vào; xác thịt đắm chìm trong tội lỗi, Đức Khôn Ngoan không cư ngụ.  Thần khí thánh là thầy dạy dỗ, luôn tránh thói lọc lừa, rời xa những lý luận ngu dốt, và ghê tởm những chuyện bất công.  Đức Khôn Ngoan là thần khí hằng yêu mến con người, nhưng không miễn thứ cho kẻ nói lời phạm thượng.  Bởi vì Thiên Chúa thấu suốt tâm can, dò xét lòng dạ đến nơi đến chốn và nghe thấy mọi lời miệng lưỡi thốt ra.  Thần khí của Đức Chúa ngập tràn cõi đất, bảo toàn mối hiệp nhất giữa muôn vật muôn loài, thấu hiểu hết mọi lời mọi tiếng.

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay, tôi được nhắc nhở lưu ý để nhận ra thế giới này vẫn tràn đầy Thánh Thần Thiên Chúa — một sự lưu ý giúp tôi nhận ra, thấu hiểu có một sự bảo vệ và giữ gìn trong mọi sự.  Tôi muốn dành giây phút này để suy ngẫm về nơi tôi đã trải nghiệm sự hiện diện của Chúa.  Tôi được kêu gọi sống tốt lành và chân thành; sống một cuộc đời tràn ngập niềm tin; lặp lại cảm nhận của thánh Inhaxiô về việc “tìm kiếm Chúa trong mọi sự”.  Thiên Chúa không bị giới hạn ở những nơi “thánh thiện”.  Tôi nhận thấy Thánh Thần Thiên Chúa ở đâu trong cuộc sống của mình — trong thiên nhiên, trong người khác, trong công việc, hay trong sự thinh lặng?  Hôm nay là ngày lễ kính Thánh Lê-ô Cả.  Giáo huấn của ngài đào sâu nhận thức này.  Đối với Lê-ô, sự thánh thiện không phải là trừu tượng mà được thể hiện trong cách tôi sống và yêu thương — với sự chân thành, chân lý và lòng can đảm.  “Hỡi các Kitô hữu, hãy nhận ra phẩm giá của mình.”

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, để nhận ra phẩm giá này trong tôi.  Tôi có thể xin Thần Khí Chúa ngự trong tôi, xin Ngài dẫn dắt với lòng can đảm, lòng trắc ẩn và sự chính trực… “Thần khí của Đức Chúa ngập tràn cõi đất, bảo toàn mối hiệp nhất giữa muôn vật muôn loài, thấu hiểu hết mọi lời mọi tiếng.”  Trong giờ cầu nguyện, tôi muốn nói chuyện với Chúa như với một người bạn bằng tấm lòng chân thành và tin tưởng vào lòng nhân từ của Ngài.

Phạm Đức Hạnh, SJ