Wednesday, September 17, 2025

Thứ Năm Tuần XXIV Thường Niên – Năm C – 18-9-2025

Thu Nam XXIV TN

Luca 7:36-50

Khi ấy, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình.  Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.  Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.  Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người.  Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.

Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào - một người tội lỗi!”  Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông!”  Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói.”  Đức Giê-su nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ, một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.  Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai.  Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?”  Ông Si-môn đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.”  Đức Giê-su bảo: “Ông xét đúng lắm.”

Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: “Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.  Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.  Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.  Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.  Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.”  Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi.”  Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được tội?”  Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị.  Chị hãy đi bình an.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là một trong những điều, đôi khi, được gọi là "Bữa Tối Thảm Họa" của Phúc âm Luca.  Tôi có nghĩ rằng đây là một mô tả hay về những gì xảy ra ở đây không? Hãy đặt mình vào bối cảnh lúc này, vận dụng tất cả các giác quan của mình.  Tôi nghe nói rằng người Pha-ri-sêu đã khá sốc trước hành vi của người đàn bà.  Liệu ông ta có đúng khi sốc như vậy?  "Ông này là ai mà lại tha được tội?"  Câu trả lời của tôi cho câu hỏi này là gì?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý, điều gì thực sự gây ấn tượng với mình về nó, ngay tại đây và ngay lúc này?  "Hãy đi bình an..."  Hãy nói với Chúa về những gì tôi cần để được bình an hôm nay...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, September 16, 2025

Thứ Tư Tuần XXIV Thường Niên – Năm C – 17-9-2025 - Lễ Thánh Robert Bellarmine

Thu Tu XXIV TN

1 Ti-mô-thê 3:14-16

Anh thân mến, tôi viết cho anh thư này, dù vẫn hy vọng sớm đến với anh.  Nhưng nếu tôi chậm trễ, thì thư này sẽ cho anh biết phải ăn ở thế nào trong nhà của Thiên Chúa, tức là Hội Thánh của Thiên Chúa hằng sống, cột trụ và điểm tựa của chân lý.  Phải công nhận rằng: mầu nhiệm của đạo thánh thật là cao cả, đó là: Đức Ki-tô xuất hiện trong thân phận người phàm, được Chúa Thánh Thần chứng thực là công chính; Người được các thiên thần chiêm ngưỡng, và được loan truyền giữa muôn dân; Người được cả hoàn cầu tin kính, được siêu thăng cõi trời vinh hiển.

(Trích Thư Ti-mô-thê I, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Tôi có nhận ra điều gì từ những lời tôi vừa đọc không?  Tôi có thể hình dung mình là Ti-mô-thê, vừa nhận được bức thư này từ Phao-lô.  Phao-lô gọi "nhà của Thiên Chúa", tức Hội Thánh của Thiên Chúa hằng sống, là "trụ cột và điểm tựa của chân lý"?  Điều này có ý nghĩa gì trong đời sống đức tin của tôi?  Mối tương quan của tôi với "nhà của Thiên Chúa" như thế nào?

  2. Bây giờ, tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý có điều gì thực sự chạm đến lòng mình không?  Cuối cùng, hãy xem xét liệu tôi có tập hợp tất cả những suy nghĩ và lời cầu nguyện đã đến với mình trong giờ cầu nguyện này, và biến chúng thành lời cầu nguyện dâng lên Chúa bằng chính lời của mình không.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, September 15, 2025

Thứ Ba Tuần XXIV Thường Niên – Năm C – 16-9-2025

Thu Ba XXIV TN

Luca 7:11-17

Khi ấy, Đức Giê-su đi đến thành kia gọi là Na-in, có các môn đệ và một đám rất đông cùng đi với Người.  Đức Giê-su đến gần cửa thành, đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà.  Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa!”  Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài.  Các người khiêng dừng lại.  Đức Giê-su nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy!”  Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói.  Đức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ.  Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng: “Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người”.  Lời này về Đức Giê-su được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là một câu chuyện rất cảm động.  Chúa Giêsu, như thường lệ, bị đám đông vây quanh, nhưng giữa đám đông ồn ào ấy, Ngài không khỏi nhận ra nỗi buồn; nỗi buồn này đến từ sự nhận ra người mẹ vừa mất người con trai, nguồn sống duy nhất của bà.  Tôi nhận thấy điều gì về phản ứng của Chúa Giêsu?  Chúa Giêsu bảo người mẹ đừng khóc.  Phải chăng Ngài không hiểu được những điều tồi tệ đang xảy ra với bà?  Hay còn điều gì khác đang diễn ra ở đây?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý, có điều gì trong câu chuyện này thực sự chạm đến trái tim tôi không?  Tại sao vậy?  'Tin đồn lan truyền khắp xứ Giu-đê và khắp vùng lân cận.'  Trước khi kết thúc giờ cầu nguyện này, hãy hình dung mình là một trong những người đang lan truyền về những gì tôi vừa chứng kiến.  Tôi sẽ nói gì? Tôi có thể muốn tâm sự với Chúa về phản ứng của mình trước tất cả những điều này...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, September 14, 2025

Thứ Hai Tuần XXIV Thường Niên – Năm C – 15-9-2025 - Lễ Đức Mẹ Sầu Bi

Thu Hai XXIV TN

Luca 2:33-35

Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói về Người.  Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi: "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên.  Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng; và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra.  Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà ."

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay là Lễ kính Sự Thương Khó của Mẹ Ma-ri-a, còn gọi là Lễ Mẹ Sầu Bi, và bài đọc hôm nay là một đoạn trích đầy ấn tượng từ Phúc âm Luca.  Tôi muốn dành chút thời gian cầu nguyện và suy ngẫm về đoạn văn này.  “Đứa trẻ” tất nhiên là Chúa Giê-su, Đấng đang được dâng trong Đền Thờ.  Tôi dành thời gian này để ở bên cha mẹ Ngài, Đức Maria và Thánh Giuse...  Tôi nghĩ tại sao họ lại “kinh ngạc”?  Tôi nghĩ họ đã thể hiện sự kinh ngạc của mình như thế nào?  “Một lưỡi gươm cũng sẽ đâm thấu tâm hồn Bà”.  Tôi muốn đặt mình vào vị trí của Đức Maria.  Tôi cảm nhận những lời này như thế nào?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý xem, có điều gì thực sự gây ấn tượng với tôi lần này không?  Có nhân vật nào trong bài đọc mà tôi muốn ở lại cùng không?  Hay có lẽ tôi muốn ẵm Chúa Giê-su Hài Đồng trên tay…?  Hãy dành thời gian trò chuyện với Chúa về những điều đang vương vấn trong tôi.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, September 13, 2025

Chúa Nhật Tuần XXIV Thường Niên – Năm C – 14-9-2025 - Lễ Suy Tôn Thánh Giá

CN XXIV TN

Gioan 3:12-17

Khi ấy, Đức Giê-su nói với ông Ni-cô-đê-mô rằng: “Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống.  Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.  Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.  Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.”

(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay là Lễ Suy Tôn Thánh Giá, và bài đọc hôm nay Chúa Giêsu dẫn tôi trở về với một chủ đề quan trọng trong Sách Dân Số, ở đó, Chúa đã cứu những người bị rắn độc cắn bằng cách, chỉ dẫn họ nhìn lên con rắn đồng được treo trên cây sào.  Qua hình ảnh này từ Sách Dân Số, Chúa Giêsu giải thích cho Ni-cô-đê-mô về cuộc khổ nạn trên thập giá sắp tới của Ngài.  Tôi muốn dành chút thời gian để suy ngẫm về cách hai hình ảnh này soi sáng lẫn nhau.  “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài”.  Điều đó cho tôi biết gì về tình yêu của Thiên Chúa dành cho thế gian và mọi người?  “Thiên Chúa không sai Con Một của Ngài đến thế gian để lên án”.  Nhiều người nghĩ Hội Thánh và các Kitô hữu lên án họ và những việc họ làm.  Tôi đáp lại họ như thế nào?  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và lưu ý hình ảnh Thiên Chúa Cha và Chúa Giêsu mà đoạn văn để lại cho mình.  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi có thể trò chuyện với chính Thiên Chúa yêu thương và cứu rỗi này, Đấng không hề quan tâm đến việc lên án con người.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, September 12, 2025

Thứ Bảy Tuần XXIII Thường Niên – Năm C – 13-9-2025 - Lễ Thánh Gioan Kim Khẩu

Thu Bay XXIII TN

1 Ti-mô-thê 1:15-17

Anh thân mến, đây là lời đáng tin cậy và đáng mọi người đón nhận: Đức Ki-tô Giê-su đã đến thế gian, để cứu những người tội lỗi, mà kẻ đầu tiên là tôi.  Sở dĩ tôi được thương xót, là vì Đức Giê-su Ki-tô muốn tỏ bày tất cả lòng đại lượng của Người nơi tôi là kẻ đầu tiên, mà đặt tôi làm gương cho những ai sẽ tin vào Người, để được sống muôn đời.  Kính dâng Vua muôn thuở là Thiên Chúa bất diệt, vô hình và duy nhất, kính dâng Người danh dự và vinh quang đến muôn thuở muôn đời.  A-men.

(Trích Thư Ti-mô-thê I, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay thuộc phần mở đầu thư của Phao-lô gởi cho Ti-mô-thê, một môn đệ thân tín của ngài.  Trong đó, Phao-lô nhắn gởi một cách chân thành, và ngài tin, rằng Ti-mô-thê cũng sẽ đón nhận những lời ấy một cách chân thành.  Thoáng nghe qua, những lời này có vẻ như Phao-lô đang cao ngạo về mình.  Nhưng, đọc kỹ tôi thấy Phao-lô đang diễn tả niềm tin đầy xác tín của mình vào tình thương của Chúa Giêsu dành cho ngài, đồng thời ngài cũng diễn tả tấm lòng biết ơn tình yêu ấy một cách chân tình.  Phao-lô tự hào vì được biết Chúa Giêsu và thuộc về Ngài.  Thế còn tôi, tôi có tự hào về niềm tin của tôi, tự hào mình là một Kitô hữu, thuộc về Chúa Giêsu?  Tôi thường diễn tả niềm tự hào và lòng biết ơn của tôi là người của Chúa Giêsu như thế nào, ở những nơi nào và ở những lúc nào trong ngày sống của tôi?  Tôi muốn nói gì với Chúa Giêsu trong giây phút này?

  2. Tôi đọc lại những lời trên của Phao-lô một hoặc nhiều lần nữa, và để ý những từ ngữ nào đánh động tôi nhất.  Những từ ngữ ấy có đặt cho tôi những thách đố, hoặc dẫn tôi đi đâu trong hành trình niềm tin vào Chúa Giêsu?  Trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi muốn nhìn lại những ân huệ, những hoa trái mà niềm tin vào Chúa Giêsu đã đem lại cho tôi bao lâu nay, và tôi muốn dâng lời cảm tạ. 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, September 11, 2025

Thứ Sáu Tuần XXIII Thường Niên – Năm C – 12-9-2025

Thu Sau XXIII TN

Luca 6:39-42

Khi ấy, Đức Giê-su kể cho môn đệ dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao?  Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố?  Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi.  Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?  Sao anh lại có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra’, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình?  Hỡi kẻ đạo đức giả!  Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em!”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay có thể coi như một bản hướng dẫn để xét mình.   Tôi được mời gọi nhận ra lỗi lầm của chính mình trước khi chỉ trích lỗi lầm của người khác.  Tôi có xu hướng bỏ qua hoặc che giấu những khuyết điểm hay điểm yếu nào của bản thân?  Người ta thường cho rằng Chúa Giêsu đã dành phần lớn cuộc đời trên trần gian làm thợ mộc.  Điều đó có bổ sung thêm điều gì cho lời Ngài nói về những khúc gỗ, những hạt bụi hay những mảnh vụn không?  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và chú ý đến những câu về môn đệ và thầy dạy.  Điều đó phù hợp hay bổ sung như thế nào cho phần còn lại của bài đọc này?  Dụ ngôn nhằm mục đích khiến tôi suy ngẫm, chứ không phải để mang những ý nghĩa rõ ràng, đơn điệu.  Tôi muốn mời Chúa Giêsu cho tôi thấy Ngài muốn nói thêm điều gì trong câu chuyện này.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, September 10, 2025

Thứ Năm Tuần XXIII Thường Niên – Năm C – 11-9-2025

Thu Nam XXIII TN

Cô-lô-xê 3:12-17

Thưa anh em, anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương.  Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại.  Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia.  Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau.  Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo.  Ước gì ơn bình an của Đức Ki-tô điều khiển tâm hồn anh em, vì trong một thân thể duy nhất, anh em đã được kêu gọi đến hưởng ơn bình an đó.  Bởi vậy, anh em hãy hết dạ tri ân.  Ước chi lời Đức Kitô ngự giữa anh em thật dồi dào phong phú.  Anh em hãy dạy dỗ khuyên bảo nhau với tất cả sự khôn ngoan.  Để tỏ lòng biết ơn, anh em hãy đem cả tâm hồn mà hát dâng Thiên Chúa những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca, do Thần Khí linh ứng.  Anh em có làm gì, nói gì, thì hãy làm hãy nói nhân danh Chúa Giê-su, và nhờ Người mà cảm tạ Thiên Chúa Cha.

(Trích Thư Cô-lô-xê, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay thật đẹp với những lời đầy yêu thương.  Đẹp đến nỗi, bài đọc này vẫn thường được chọn để đọc trong những dịp lễ cưới.  Thánh Phaolô, khi viết thư cho Cộng đồng Kitô hữu Cô-lô-xê, thuộc Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay, đã vẽ nên một bức tranh về hình ảnh một người môn đệ lý tưởng của Chúa Kitô.  Tôi có thể nhận ra mình trong bức tranh đó đến mức nào?  Tôi muốn nghĩ đến một người hiểu rõ tôi.  Điều gì trong lời của Phaolô mà tôi nghĩ là phù hợp với tôi?  Tôi thấy phần nào của bức tranh này khó sống nhất trong cuộc đời mình?  Một môn đệ nên giống như người mà họ noi theo.  Phần lớn bài đọc này mô tả chính Chúa Kitô.  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý xem nó nói gì với tôi về Chúa Giêsu, người được Chúa chọn.  Tôi muốn dành giây phút này để cảm tạ Chúa, về những phần trong bức tranh này mà tôi có thể nhìn thấy ở chính mình.  Tôi cũng muốn xin Chúa giúp tôi, về những phần mà tôi cần phát triển.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, September 9, 2025

Thứ Tư Tuần XXIII Thường Niên – Năm C – 10-9-2025

thu tu XXIII TN

Luca 6:20-26

Khi ấy, Đức Giê-su dừng lại ở một chỗ đất bằng.  Nơi đây có đông đảo dân chúng tìm đến với Người.  Đức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói:

“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em.  Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng.  Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười.  Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ xấu xa.  Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.  Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.  

“Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi.  Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói.  Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than.  Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay cho tôi thấy đây có lẽ là lúc Chúa Giêsu thể hiện tính cách mạng nhất, hứa hẹn rằng, các giá trị của thế giới sẽ bị đảo lộn.  Khi nghe lần đầu, tôi nghĩ mình sẽ thoát khỏi những thay đổi này như thế nào?  Tôi sẽ được hưởng lợi từ chúng, hay tôi sẽ trở nên tồi tệ hơn?  Tại sao người nghèo, người đói, người than khóc và bị ghét bỏ lại được ưu tiên cho những điều tốt đẹp hơn sắp đến?  Và tại sao người giàu, người no đủ và vui vẻ, người được mọi người khen ngợi, lại được bảo rằng hãy chuẩn bị cho những thời kỳ khó khăn phía trước?  Chúa Giêsu nói những lời này với các môn đệ, những người theo Ngài sát cánh nhất.  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và hãy nghĩ đến những phản ứng khác nhau mà tôi có thể thấy ở họ.  Ai cũng có phản ứng với những gì Chúa Giêsu nói ở đây. Tôi muốn nói chuyện với Ngài trong giây lát về việc tôi đã bị xúc động như thế nào bởi những lời Ngài nói.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, September 8, 2025

Thứ Ba Tuần XXIII Thường Niên – Năm C – 9-9-2025 - Lễ Thánh Peter Claver

Thu Ba XXIII TN

Luca 6:12-19

Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa.  Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ.  Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Nhiệt Thành, Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội.

Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng.  Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật.  Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành.  Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay bắt đầu bằng một câu rất đáng cho tôi suy nghĩ và bắt chước, đó là: Chúa Giêsu cầu nguyện suốt đêm thâu.  Dựa trên những gì xảy ra khi bình minh lên, tôi có thể hình dung được bản chất lời cầu nguyện của Ngài đêm đó không?  Nó có thể như thế nào?  Chúa Giêsu gọi đích danh những người Ngài đã chọn.  Hãy thử ghi tên tôi vào danh sách đó, như một trong những người được Chúa Giêsu chọn.  Cảm giác được chọn theo cách đó như thế nào?  Mười Hai Tông Đồ được chọn xuống núi cùng Chúa Giêsu và thấy một đám đông lớn đang chờ đợi Ngài.  Tôi không được biết họ làm gì khi Chúa Giêsu giảng dạy và chữa lành.  Phản ứng của họ có thể như thế nào vào ngày hôm đó?  Tôi sẽ hành động như thế nào trong tình huống đó?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều bao nhiêu lần có thể, và để ý cách Chúa Giêsu nhìn Nhóm Mười Hai và đám đông.  Tôi được biết rằng 'quyền năng đến từ Chúa Giêsu'. Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu về nơi tôi cần quyền năng đó nhất trong cuộc sống của mình ngay lúc này.

Phạm Đức Hạnh, SJ