Mát-thêu 14:13-21
Khi ấy, được tin ông Gio-an Tẩy Giả chết, Đức Giê-su xuống thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người. Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ. Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: “Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn.” Đức Giê-su bảo: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.” Các ông đáp: “Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!” Người bảo: “Đem lại đây cho Thầy!” Sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. Số người ăn khoảng chừng năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading. Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)
Gợi ý cầu nguyện
Bài đọc hôm nay bằng việc Chúa Giêsu nghe tin về vụ hành quyết Gioan Tẩy Giả; và tôi nhận thấy phản ứng của Ngài không phải là thách thức Hê-rô-đê, mà là tìm kiếm sự tĩnh lặng, có lẽ để suy ngẫm về những gì Ngài nên làm tiếp theo; nhưng đám đông không cho Ngài chút yên tĩnh nào. Các môn đệ đã cố gắng thuyết phục Chúa Giêsu “giải tán họ”. Tuy nhiên, tôi đã thấy rằng Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương đám đông. Tôi muốn ở bên Chúa Giêsu trong khoảnh khắc này... Ngài muốn nói gì với tôi về lòng thương xót của Ngài? Chúa Giêsu “chúc tụng và bẻ bánh”. Tôi có thể nhớ điều gì khi nghe những lời này? Có thể là Bữa Tiệc Ly? Hoặc là câu chuyện hai môn đệ trên Đường Emmaus... Tôi muốn ở bên Chúa Giêsu và có lẽ trò chuyện với Ngài về những điều sắp xảy đến…
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý xem, có điều gì thu hút sự chú ý của tôi không? Cuối cùng, hãy cố gắng nhớ lại tất cả những cảm xúc và tình cảm mà bài đọc này đã khơi dậy trong tôi. Tôi có nghĩ rằng mình có thể biến chúng thành một lời cầu nguyện với Chúa không?