Friday, February 14, 2025

Thứ Bảy Tuần V Mùa Thường Niên – Năm C – 15-2-2025

Thu Bay V TN

Mác-cô 8:1-10

Trong những ngày ấy, có rất đông dân chúng, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói: “Thầy chạnh lòng thương dân chúng, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn!  Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường.  Trong số đó, lại có những người ở xa đến.”  Các môn đệ thưa Người: “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no?”  Người hỏi các ông: “Anh em có mấy chiếc bánh?”  Các ông đáp: “Thưa có bảy chiếc.”  Người truyền cho họ ngồi xuống đất.  Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra.  Và các ông đã dọn ra cho dân chúng.  Các ông cũng có mấy con cá nhỏ.  Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa.  Dân chúng đã ăn và được no nê.  Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa: bảy giỏ!  Số người ăn độ chừng bốn ngàn người.  Người giải tán họ.  Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.

(Trích Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Trong Tân Ước có nhiều câu chuyện về việc Chúa làm phép lạ bánh hóa nhiều để nuôi hàng ngàn người.  Bài đọc hôm nay là một trong những câu chuyện ấy.  Giờ cầu nguyện hôm nay tôi có thể hình dung, đặt mình vào trong bối cảnh lúc bấy giờ.  Tôi thử hình dung bốn ngàn người đang ở trước mặt tôi.  Họ đã đói ăn ba ngày rồi!  Tôi để ý những khuôn mặt mệt mỏi, đói lả, cáu gắt, càm ràm, rất dễ nổi điên với nhau.  Tác giả Mác-cô nói, Chúa Giêsu chạnh lòng thương họ.  Tôi để ý khuôn mặt thương cảm, lo lắng của Ngài cho dân chúng.  Tôi cũng để ý thấy những khuôn mặt của các môn đệ.  Họ cũng đói, mệt, cáu gắt và cảm thấy đám đông là phiền toái, đi đâu họ cũng bám theo, chỉ muốn Chúa Giêsu giải tán quách cho xong!  Tôi cũng đang có mặt ở đó và chứng kiến tất cả những điều này.  Tôi phản ứng thế nào và có cảm giác gì: trước đám đông đói lả, trước các môn đệ mệt mỏi chỉ muốn tìm chỗ để nghỉ và trước tấm lòng thương cảm của Chúa Giêsu.  Tôi muốn nói gì với Chúa Giêsu?  Tôi muốn làm gì cho dân chúng?  Tôi muốn giúp đỡ gì các môn đệ?  Hãy để ý những thôi thúc tự đáy lòng tôi lúc này trước hoàn cảnh trên và nói chuyện với Chúa Giêsu.

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý, thái độ của mọi người, của các môn đệ, đặc biệt là của chính tôi biến đổi như thế nào trước khi phép lạ xảy ra và sau khi phép lạ xảy ra.  Cảm nhận và phản ứng của tôi trước sự chênh lệch quá lớn 7 ổ bánh mình/ 4000 người ăn no, như thế nào?  Có khi nào tôi cũng chứng kiến những chuyện lạ tương tự, xảy ra với ai đó, cộng đoàn nào đó trước mắt tôi, hoặc xảy ra với chính tôi?  Hoặc, có chuyện gì mà tôi đang phải đối diện, phải giải quyết khi tôi chẳng có gì, hoặc những gì tôi có chẳng là gì so với thực tế của vấn đề?  Sau khi chứng kiến Chúa làm phép lạ hóa bánh, tôi có dám đem tất cả những gì rất hạn hẹp trong tôi đặt vào bàn tay của Chúa Giêsu để Ngài làm phép lạ không?  Điều gì khiến tôi chưa tin đủ?  Chưa dám?  Hãy nói với Ngài trong lúc này và hãy làm như các môn đệ đã đặt bảy ổ bánh trong tay Ngài. 

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment