Mát-thêu 18:1-5
1Khi ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su
rằng: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” 2 Đức
Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông 3 và
nói: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ
chẳng được vào Nước Trời. 4 Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ
này, người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời. 5 Ai tiếp
đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.”
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch
của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay nêu
rõ hai thang giá trị sống: trần thế và Nước Trời. Các môn đệ đã mang thang giá trị trần thế,
nơi đó luôn có cạnh tranh trên-dưới, mạnh-yếu, trước-sau, và tưởng rằng thang
giá trị ấy cũng là cách vận hành trong Nước Trời. Chúa Giêsu cho các ông thấy thang giá trị trần
thế không thể có trong Nước Trời. Thang
giá trị Nước Trời đó chính là sự yêu thương, lòng khiêm hạ và tinh thần phục vụ
lẫn nhau. Thật tuyệt vời khi tôi đã có Ngôi
Hai Thiên Chúa giáng trần mang mô hình và thang giá trị của trời cao đặt vào giữa
lòng thế giới này. Thiên Chúa đã trở nên
yếu đuối, khiêm hạ, nhỏ bé, phục vụ quên mình và phục vụ cho đến chết, chết
trên thập giá. Thang giá trị Nước Trời ấy
đã hiện hữu trong trần thế này, để ở đâu có yêu thương, khiêm nhường và phục vụ
lẫn nhau, ở đó là Nước Trời, ở đó là thiên đàng. Tôi có kinh nghiệm này bao giờ chưa? Tôi đã gặp được đức hy sinh, tình yêu vô vị lợi
và tấm lòng khiêm nhường của ai đó trong gia đình tôi, cộng đoàn xứ đạo tôi
chưa? Có khi nào tôi cũng đã áp dụng
thang giá trị Nước Trời vào gia đình và cộng đoàn tôi? Nó đã gây sức biến đổi và tạo những sức sống
ra sao? Tôi muốn ở bên Chúa Giêsu là thầy
dạy, là mẫu gương về thang giá trị Nước Trời và để được sai đi chia sẻ thang
giá trị này ở mọi nơi và mọi lúc tôi hiện diện.
2. Trở nên khiêm nhường,
nhỏ bé, âm thầm là một lời mời gọi không dễ thực hiện. Bởi, khuynh hướng tự nhiên của tôi là muốn được
hơn người, muốn được mọi người biết đến, muốn được khen. Cuộc đời chẳng dạy cho tôi như vậy là gì? Lời mời gọi này có là thách đố lớn đối với
tôi không? Tôi đang có khó khăn nào về vấn
đề này? Tôi có thể ngắm nhìn thập giá,
ôm lấy thập giá trong giờ cầu nguyện này để thấy được sự khiêm hạ của Thiên Chúa
như thế nào và để thấy tôi được mời gọi sống đức khiêm nhường ra sao ngay trong
gia đình, sở làm và xứ đạo của tôi hôm nay.
Phạm Đức Hạnh, SJ