Wednesday, April 2, 2025

Thứ Năm Tuần IV Mùa Chay – Năm C – 3-4-2025

Thu Nam IV MC

Xuất Hành 32:7-14

Ngày ấy, Đức Chúa phán với ông Mô-sê rằng: “Hãy đi xuống, vì dân ngươi đã hư hỏng rồi, dân mà ngươi đã đưa lên từ đất Ai-cập.  Chúng đã vội đi ra ngoài con đường Ta truyền cho chúng đi. Chúng đã đúc một con bê, rồi sụp xuống lạy nó, tế nó và nói: ‘Hỡi Ít-ra-en, đây là thần của ngươi đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập’.”  Đức Chúa lại phán với ông Mô-sê: “Ta đã thấy dân này rồi, đó là một dân cứng đầu cứng cổ.  Bây giờ cứ để mặc Ta, cứ để cơn thịnh nộ của Ta bừng lên phạt chúng, và Ta sẽ tiêu diệt chúng.  Nhưng Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn.”

Ông Mô-sê cố làm cho nét mặt Đức Chúa, Thiên Chúa của ông, dịu lại.  Ông thưa: “Lạy Đức Chúa, tại sao Ngài lại bừng bừng nổi giận với dân Ngài, dân mà Ngài đã giơ cánh tay mạnh mẽ uy quyền đưa ra khỏi đất Ai-cập?  Tại sao người Ai-cập lại có thể rêu rao: Chính vì ác tâm mà Người đã đưa chúng ra, để giết chúng trong miền núi và tiêu diệt chúng khỏi mặt đất?  Xin Ngài nguôi cơn thịnh nộ và xin Ngài thương đừng hại dân Ngài.  Xin Ngài nhớ đến các tôi tớ Ngài là Áp-ra-ham, I-xa-ác và Ít-ra-en; Ngài đã lấy chính danh Ngài mà thề với các vị ấy rằng: Ta sẽ làm cho dòng dõi các ngươi đông đúc như sao trên trời, và sẽ ban cho dòng dõi các ngươi tất cả miền đất ấy, là miền đất Ta đã hứa; chúng sẽ được thừa hưởng miền đất ấy đến muôn đời.”  Đức Chúa đã thương, không giáng phạt dân Người như Người đã đe.

(Trích Sách Xuất Hành, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1. Bài đọc hôm nay có cái gì đó thật gần với thói đời của tôi, cứ sa đi ngã lại, cứ thất hứa.  Đồng thời bài đọc cũng giới thiệu với tôi một hình ảnh rất dễ thương của Mô-sê, một vị lãnh đạo đầy tâm huyết và là một người có đời sống kết thân với Chúa thật sâu đậm.  Ông nói chuyện với Chúa như bạn với bạn, mặt đối mặt.  Giờ cầu nguyện của tôi có thể như Mô-sê gặp gỡ Chúa chăng?  Tôi muốn thật lòng và mạnh dạn đến với Chúa, bộc bạch tất cả những gì từ trong tâm khảm của tôi cho Ngài nghe chăng?  Hãy bắt chước Mô-sê làm điều này ngay trong giây phút này.  

2. Con cái Ít-ra-en đã nhanh chóng quay lưng lại với Chúa khi Mô-sê lên núi gặp Chúa, và khi trở xuống với dân, ông đã thấy họ đúc một con bê vàng để thờ.  Tôi có thể hình dung Mô-sê cảm thấy thế nào vào lúc ấy không?  Tôi có thể nhớ lại thời điểm tôi quay lưng lại với Chúa không?  Có lẽ có điều gì đó đã trở thành đối tượng của ham muốn mà tôi cảm thấy lớn hơn ham muốn của tôi đối với Chúa?  Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý Mô-sê cầu xin Chúa thương xót dân tộc của mình.  “Và Chúa đã đổi ý.”  Hãy cố gắng nhớ lại một số cách mà Chúa đã thương xót tôi, nhớ lại những thời điểm này với cảm giác biết ơn và kính mến.

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment