Gioan 8:31-42
Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” Họ đáp: “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do?” Đức Giê-su trả lời: “Thật, tôi bảo thật các ông, hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” Họ đáp: “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói: “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.” Họ mới nói: “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha: đó là Thiên Chúa!” Đức Giê-su bảo họ: “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Gần đến Tuần Thánh, kỷ niệm cuộc thương khó của Chúa Giêsu, Giáo hội sắp xếp các bài đọc sao cho tôi có thể càng ngày càng cảm nhận và hiểu ra căn tính đích thực của Chúa Giêsu, tình yêu và mục đích của Ngài đến trong trần gian, để giải thoát và dẫn tôi đến gần Chúa hơn. Tuy nhiên, ý tưởng một Thiên Chúa tuyệt hảo đến ở trong một thân xác yếu hèn, quá táo bạo, vượt sức hiểu và đón nhận của con người. Thế nên, khi Chúa Giêsu mạc khải về chính mình là Thiên Chúa, người ta đã không đón nhận, cảm thấy phản cảm và cuối cùng giết Ngài, cho rằng Ngài đã phạm thượng. Bài đọc hôm nay cho tôi cái cảm giác xung đột giữa Ngài và những người Do-thái đang càng lúc càng gay cấn. Tôi có thể lắng nghe giọng điệu của các giọng nói trong cuộc xung đột này, từ bài đọc hôm nay. Tôi có thể hình dung ngôn ngữ cơ thể của mỗi người trong cuộc xung đột này. Một số người ban đầu tin vào Chúa Giêsu giờ đây đang quay trở lại với giáo lý truyền thống. Họ đặt câu hỏi về Chúa Giêsu và thông điệp của Ngài về sự giải thoát khỏi luật cũ, về Tin Mừng của Ngài, về tình yêu và sự tha thứ. Tôi hình dung tất cả những điều đó như thế nào? Khi Tuần Thánh đến gần, hãy cảm nhận Chúa Giêsu ngày càng đơn độc với thông điệp Phúc âm mà Ngài rao giảng, thông điệp Phúc âm mà Ngài sắp hoàn thành, với cái giá thật đắt, mạng sống của Ngài. Tôi đứng ở đâu khi nói đến tình yêu thương và sự tha thứ? Tôi có muốn đồng hành cùng Chúa Giêsu trong những ngày sắp tới của cuộc hành trình đến Thập giá không?
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và quan sát, lắng nghe, nhận thức sự chống đối. Trong những khoảnh khắc còn lại của giờ cầu nguyện này, tôi có thể cho Chúa biết bất kỳ mong ước nào, dù là do dự, để đồng hành cùng Ngài theo bất kỳ cách cụ thể nào. Tôi muốn xin cho có được sự nhạy cảm và chia sẻ với nỗi lòng của Chúa Giêsu, khi bước vào Tuần Thánh sắp tới.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment