Saturday, August 9, 2025

Chúa Nhật Tuần XIX Thường Niên – Năm C – 10-8-2025

CN XIX TN

Híp-ri 11:1-2, 8-19

Thưa anh em, đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy.  Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng giám.

Nhờ đức tin, ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp.  Ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu.  Nhờ đức tin, ông đã tới cư ngụ tại Đất Hứa như tại một nơi đất khách, ông sống trong lều cũng như ông I-xa-ác và ông Gia-cóp là những người đồng thừa kế cùng một lời hứa, vì ông trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.  Nhờ đức tin, cả bà Xa-ra vốn hiếm muộn, cũng đã có thể thụ thai và sinh con nối dòng vào lúc tuổi đã cao, vì bà tin rằng Đấng đã hứa là Đấng trung tín.  Bởi vậy, do một người duy nhất, một người kể như chết rồi mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển, không tài nào đếm được.  Tất cả các ngài đã chết, lúc vẫn còn tin như vậy, mặc dù chưa được hưởng các điều Thiên Chúa hứa; nhưng từ xa các ngài đã thấy và đón chào các điều ấy, cùng xưng mình là ngoại kiều, là lữ khách trên mặt đất.  Những người nói như vậy cho thấy là họ đang đi tìm một quê hương.  Và nếu quả thật họ còn nhớ tới quê hương mình đã bỏ ra đi, thì họ vẫn có cơ hội trở về.  Nhưng thực ra các ngài mong ước một quê hương tốt đẹp hơn, đó là quê hương trên trời.  Bởi vậy, Thiên Chúa đã không hổ thẹn để cho các ngài gọi mình là Thiên Chúa của các ngài, vì Người đã chuẩn bị một thành cho các ngài.

Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Áp-ra-ham đã hiến tế I-xa-ác; dù đã nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một.  Về người con này, Thiên Chúa đã phán bảo: Chính do I-xa-ác mà sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi.  Quả thật, ông Áp-ra-ham nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền năng cho người chết trỗi dậy.  Rốt cuộc, ông đã nhận lại người con ấy như là một biểu tượng.

(Trích Thư Híp-ri, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay tôi cùng với Giáo hội cầu nguyện qua Thư Híp-ri, hay còn gọi là Thư Do-thái, một lá thư mang nặng tính thần học, nên đôi khi khó hiểu.  Tuy nhiên, tôi không nên quá lo lắng về điều đó, hãy cứ cầu xin Chúa: "Chúa muốn con học được điều gì từ đoạn văn này?"  Ở đây, tác giả đang suy ngẫm về đức tin và ý nghĩa của nó.  Tôi đọc thấy câu: "Đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy."  Điều này có ý nghĩa gì với tôi?  "Ông [Áp-ra-ham] ra đi mà không biết mình sẽ đi đâu".  Chúa đã bao giờ yêu cầu tôi điều này chưa? Nếu có, đó là một thảm họa hay niềm vui?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý, điều gì thực sự nổi bật đối với tôi?  Cuối cùng, hãy nhìn lại vài phút vừa qua và xem có điều gì khiến tôi ấn tượng không.  Liệu tôi có thể biến tất cả những điều đó thành một lời cầu nguyện với Chúa không?

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, August 8, 2025

Thứ Bảy Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 9-8-2025

Thu Bay XVIII TN

Đệ Nhị Luật 6:4-13

Khi ấy, ông Mô-sê nói với dân rằng: “Nghe đây, hỡi Ít-ra-en!  Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.  Hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ, hết sức anh em.  Những lời này tôi truyền cho anh em hôm nay, anh em phải ghi lòng tạc dạ.  Anh em phải lặp lại những lời ấy cho con cái, phải nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy, phải buộc những lời ấy vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu, phải viết lên khung cửa nhà anh em, và lên cửa thành của anh em.

“Khi Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đưa anh em vào đất Người đã thề với cha ông anh em, là ông Áp-ra-ham, ông I-xa-ác và ông Gia-cóp, rằng Người sẽ ban cho anh em; khi anh em được những thành lớn và đẹp mà anh em đã không xây, những nhà đầy mọi thứ của cải mà anh em đã không tích trữ, những bể nước có sẵn mà anh em đã không đào, những vườn nho và vườn ô-liu mà anh em đã không trồng; khi anh em được ăn uống thoả thuê, thì phải ý tứ đừng quên Đức Chúa, Đấng đã đưa anh em ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.  Chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, là Đấng anh em phải kính sợ; chính Người là Đấng anh em phải phụng thờ; anh em sẽ nhân danh Người mà thề.”

(Trích Sách Đệ Nhị Luật, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là những nhắc nhở quan trọng cho đời sống đức tin của tôi.  Thứ nhất, tôi để ý đến lời Chúa nhắc nhở phải kính mến Ngài như thế nào.  Lời ấy quan trọng đến mức người Do-thái đã ghi lòng tạc dạ, khắc trên cửa, đeo trên trán, may vào áo, nhắc nhở nhau trước khi ra khỏi nhà, cũng như khi trở về nhà: “Nghe đây, hỡi Ít-ra-en!  Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.  Hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ, hết sức anh em.”  Tôi có cảm nghĩ gì về câu nhắc nhớ này của người Do-thái?  Thiên Chúa có phải là Đức Chúa duy nhất mà tôi tôn thờ, hay tôi cũng đang tôn thờ đủ thứ thần khác nữa?  Ngài có luôn là ưu tiên hằng đầu trong mỗi ngày sống của tôi?  Tôi đọc lại lời nhắc nhớ này để những lời này ghi vào tim, khắc vào tâm trí tôi, khiến cho từ nay trở đi từ khi thức dậy đến khi đi ngủ tôi luôn có Chúa là trung tâm của đời sống tôi.  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến lời nhắc nhở thứ hai của bài đọc: rằng khi cuộc sống đã yên lành, đừng quên, đừng vô ơn trước những gì Thiên Chúa đã làm cho tôi trong quá khứ, đặc biệt những lúc gian nan khốn khó.  Trong giây phút này, tôi muốn nhìn lại đời sống của tôi, đâu là những ân huệ và phúc lành của Chúa đã ở cùng tôi trong thời gian qua, đã nâng đỡ tôi vượt qua những khó khăn như thế nào, và tôi muốn dâng lời tạ ơn. 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, August 7, 2025

Thứ Sáu Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 8-8-2025 - Lễ Thánh Đa-minh

Thu Sau XVIII TN

Đệ Nhị Luật 4:32-40

Khi ấy, ông Mô-sê nói với dân Ít-ra-en rằng: “Anh em cứ hỏi những thời xa xưa, thời có trước anh em, từ ngày Thiên Chúa dựng nên con người trên mặt đất; cứ hỏi từ chân trời này đến chân trời kia –có bao giờ đã xảy ra chuyện vĩ đại như thế, hay có ai đã nghe điều giống như vậy chăng?  Có dân nào đã được nghe tiếng Thiên Chúa phán từ trong đám lửa như anh em đã nghe, mà vẫn còn sống không?  Hoặc có thần nào đã ra công đi chọn lấy cho mình một dân tộc từ giữa một dân tộc khác, đã dùng bao thử thách, dấu lạ, điềm thiêng và chinh chiến, đã dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền, gây kinh hồn táng đởm, như Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã làm cho anh em tại Ai-cập, trước mắt anh em không?  Chính anh em đã được cho thấy những điều đó, để biết rằng Đức Chúa là Thiên Chúa và ngoài Người ra không có thần nào khác nữa.  Từ trời, Người đã cho anh em nghe tiếng Người, để dạy dỗ anh em; dưới đất, Người đã cho anh em thấy ngọn lửa lớn của Người, và anh em đã nghe các lời Người phán ra từ trong đám lửa.  Bởi vì Người đã yêu thương cha ông anh em, nên sau các ngài, Người đã chọn dòng dõi các ngài, và đã đích thân dùng sức mạnh lớn lao của Người đưa anh em ra khỏi Ai-cập.  Người đã đuổi những dân lớn và mạnh hơn anh em cho khuất mắt anh em, để đưa anh em vào đất của chúng và ban cho anh em đất ấy làm gia nghiệp, như anh em thấy hôm nay.  Vậy hôm nay, anh em phải biết và để tâm suy niệm điều này: trên trời cao cũng như dưới đất thấp, chính Đức Chúa là Thiên Chúa, chứ không có thần nào khác nữa.  Anh em phải giữ các thánh chỉ và mệnh lệnh của Người, mà hôm nay tôi truyền cho anh em; như vậy anh em và con cháu anh em sau này sẽ được hạnh phúc, và anh em sẽ được sống lâu trên đất mà Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, vĩnh viễn ban cho anh em.”

(Trích Sách Đệ Nhị Luật, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là những chỉ dẫn của Mô-sê dành cho dân chúng, chuẩn bị cho họ trước khi vào Đất Hứa.  Điều đầu tiên ông gợi ý là họ hãy “đếm những phúc lành của mình”.  Tôi có thường xuyên làm điều này không?  Chúa đã làm gì cho họ trong suốt thời gian qua?  Chúa đã làm gì cho tôi trong bao nhiêu năm tháng qua, trong ngày qua?  “Gia-vê là Đức Chúa ở trên trời cao và cũng ở dưới đất thấp, ngoài Ngài ra, không có Chúa nào khác.”  Tôi có thể hành động như thế nào để chứng tỏ rằng đây là điều tôi tin?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý điều gì thực sự đánh động tôi? Chúa đang nói gì với tôi hôm nay?  Từ giờ cho đến giờ cầu nguyện kết thúc, hãy trò chuyện với Chúa về bất cứ điều gì còn đọng lại trong lòng tôi.  Có lẽ hãy quay lại câu hỏi: Chúa đã làm gì cho tôi?

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, August 6, 2025

Thứ Năm Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 7-8-2025

Thu Nam XVIII TN

Mát-thêu 16:13-20

Khi ấy, khi Đức Giê-su đến miền Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?”  Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, người khác lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.”  Đức Giê-su lại hỏi: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?”  Ông Si-môn Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.”  Đức Giê-su nói với ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.  Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.  Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh ràng buộc điều gì, trên trời cũng sẽ ràng buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.”  Rồi Người cấm các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.  Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.  Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: “Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!”  Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: “Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy!  Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là một cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và các môn đệ, rất sôi nổi nhưng cũng rất quan trọng cho đời sống đức tin của tôi.  Thánh Mát-thêu kể, Chúa Giêsu hỏi các môn đệ về tiến trình sứ mệnh của Ngài, và họ đưa ra nhiều câu trả lời khác nhau: như "Gioan Tẩy giả", "Ê-li-a" hay "Giê-rê-mi-a, hay một trong các tiên tri".  Tôi nghĩ điều gì đang diễn ra ở đây, ở Chúa Giêsu?  Ở các môn đệ?  Ở Phê-rô?  Si-môn Phê-rô dường như đã trả lời đúng: ông đã thấy gì?  Đó có phải là điều tôi thấy nơi Chúa Giêsu không?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và hãy thực sự lắng nghe lời Chúa Giêsu và để ý xem có điều gì nổi bật với tôi không…  Từ bây giờ cho đến giờ cầu nguyện kết thúc, tôi muốn dành thời gian với Chúa Giêsu…, lắng nghe Ngài hỏi tôi: "Còn con, con bảo Thầy là ai?"  Tôi sẽ trả lời Ngài thế nào?

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, August 5, 2025

Thứ Tư Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 6-8-2025 - Lễ Chúa Hiển Dung

Thu tu XVIII TN

Luca 9: 28b-36

Khi ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê.  Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà.   Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a.  Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem.  Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt; nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người.  Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay!  Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.”  Ông không biết mình đang nói gì. Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông.  Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.  Và từ đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!”  Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su.  Các môn đệ giữ kín chuyện này, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Hôm nay Giáo hội mừng Lễ Chúa Hiển Dung, hay còn gọi là Lễ Chúa Biến Hình, một tên gọi được đặt cho sự kiện Chúa Giêsu biến hình trên núi.  Giờ đây, tôi muốn đặt mình vào bối cảnh phi thường này…  Chúa Giêsu, Môsê và Êlia đang "nói về cuộc ra đi của Ngài, điều Ngài sắp hoàn thành tại Giêrusalem".  Giọng nói của họ như thế nào khi họ nói chuyện với nhau?  Cảm giác thế nào khi nghe họ nói về cuộc ra đi của Chúa Giêsu?  Phêrô muốn dựng "ba lều".  Tôi nghĩ điều gì đã thúc đẩy ông đề nghị điều này?  Tôi có nghĩ đó là một ý tưởng hay không?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và chú ý đến điều "đám mây" đang nói với họ...  Điều đó đang nói với tôi hôm nay như thế nào?  Cuối cùng, hãy nhìn lại những phút cầu nguyện vừa rồi và thưa chuyện với Chúa về điều gì đang ở sâu trong tôi nhất...

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, August 4, 2025

Thứ Ba Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 5-8-2025

Thu Ba XVIII TN

Mát-thêu 14:22-36

Sau khi dân chúng được ăn no nê, Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.  Giải tán họ xong, Người lên núi riêng một mình mà cầu nguyện.  Tối đến Người vẫn ở đó một mình.  Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió.  Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ.  Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: “Ma đấy!”, và sợ hãi la lên.   Đức Giê-su liền bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”  Ông Phê-rô liền thưa với Người: “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.”  Đức Giê-su bảo ông: “Cứ đến!”  Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su.  Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: “Thưa Ngài, xin cứu con với!”  Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói: “Hỡi kẻ kém lòng tin!  Sao lại hoài nghi?”  Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng.  Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!” Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghen-nê-xa-rét.  Dân địa phương nhận ra Đức Giê-su, liền tung tin ra khắp vùng, và người ta đem tất cả những kẻ đau ốm đến với Người.  Họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào tua áo choàng của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được cứu chữa.

(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là một câu chuyện đầy ngoạn mục, rất tốt để tôi cầu nguyện bằng phương pháp hình dung của Thánh I-nha-xi-ô.  Hãy hình dung tôi là một trong những môn đệ đang bị sóng đánh trên thuyền…  Hãy hình dung khoảnh khắc tôi nhìn thấy thứ gì đó trên mặt nước...  Điều gì khiến tất cả mọi người đều nghĩ đó là ma?  Hãy nhìn Phê-rô bước ra khỏi thuyền...  Tôi nghĩ điều gì đang diễn ra trong tâm trí Phê-rô?  Tôi cảm thấy thế nào khi ông bước ra và bước về phía Chúa Giêsu?  Nhất là sau khi chỉ mới một ít phút trước ông đã nghĩ mình đã thấy thứ gì đó là ma...!  

  2. Tôi đọc lại bài đọc này một hoặc nhiều lần nữa, và tiếp tục cố gắng đặt mình vào vị trí đó...  Để ý xem, có điều gì mới mẻ thu hút sự chú ý của tôi không…  Cuối cùng, tôi có thể nhìn lại vài phút vừa qua và kết nối tất cả những suy nghĩ và cảm xúc nảy sinh trong lòng mình không?  Tôi có thể biến chúng thành lời cầu nguyện với Chúa không?

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, August 3, 2025

Thứ Hai Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 4-8-2025 - Lễ Thánh Gioan Ma-ri-a Vi-an-nê

Thu Hai XVIII TN

Mát-thêu 14:13-21

Khi ấy, được tin ông Gio-an Tẩy Giả chết, Đức Giê-su xuống thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người.  Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.  Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: “Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn.”  Đức Giê-su bảo: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.”  Các ông đáp: “Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!”  Người bảo: “Đem lại đây cho Thầy!”  Sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ.  Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông.  Ai nấy đều ăn và được no nê.  Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy.   Số người ăn khoảng chừng năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.

(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay bằng việc Chúa Giêsu nghe tin về vụ hành quyết Gioan Tẩy Giả; và tôi nhận thấy phản ứng của Ngài không phải là thách thức Hê-rô-đê, mà là tìm kiếm sự tĩnh lặng, có lẽ để suy ngẫm về những gì Ngài nên làm tiếp theo; nhưng đám đông không cho Ngài chút yên tĩnh nào.  Các môn đệ đã cố gắng thuyết phục Chúa Giêsu “giải tán họ”. Tuy nhiên, tôi đã thấy rằng Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương đám đông.  Tôi muốn ở bên Chúa Giêsu trong khoảnh khắc này...  Ngài muốn nói gì với tôi về lòng thương xót của Ngài?  Chúa Giêsu “chúc tụng và bẻ bánh”.  Tôi có thể nhớ điều gì khi nghe những lời này?  Có thể là Bữa Tiệc Ly?  Hoặc là câu chuyện hai môn đệ trên Đường Emmaus... Tôi muốn ở bên Chúa Giêsu và có lẽ trò chuyện với Ngài về những điều sắp xảy đến…

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý xem, có điều gì thu hút sự chú ý của tôi không?  Cuối cùng, hãy cố gắng nhớ lại tất cả những cảm xúc và tình cảm mà bài đọc này đã khơi dậy trong tôi.  Tôi có nghĩ rằng mình có thể biến chúng thành một lời cầu nguyện với Chúa không?

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, August 2, 2025

Chúa Nhật Tuần XVIII Thường Niên – Năm C – 3-8-2025

CN XVIII TN

Luca 12:13-21

Khi ấy, có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.”  Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?”  Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.”

Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: ‘Mình phải làm gì đây?  Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!’  Rồi ông ta tự bảo: ‘Mình sẽ làm thế này - phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó.  Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng, hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm.  Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!’  Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: ‘Đồ ngốc!  Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?’  Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay trình thuật về một trong nhiều lời cảnh báo của Chúa Giêsu về việc dựa vào tiền bạc, của cải hay địa vị để có được sự an toàn và hạnh phúc.  Thái độ của chính tôi về vấn đề này, và phản ứng của tôi như thế nào trước lời cảnh báo của Ngài?  Tôi nghĩ thế nào là “giàu có trước mặt Chúa”?  Điều đó có mô tả con người tôi, hay con người tôi muốn trở thành không?  Có những lo lắng hay cảm xúc nào khác trong tôi đi ngược lại với lời Chúa Giêsu nói ở đây?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, để ý những suy nghĩ, lo lắng hay ham muốn nào hiện lên trong tâm trí tôi.  Hãy dành thời gian để cho phép chúng hiện lên một cách chân thật nhất có thể.  Người ta tìm đến nhiều thứ khác ngoài Chúa để có được sự an toàn.  Vậy sự an toàn của tôi, hay nhu cầu về sự an toàn của tôi, nằm ở đâu?  Hãy dành thời gian trò chuyện với Chúa Giêsu về cảm xúc của mình khi đọc dụ ngôn của Ngài.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, August 1, 2025

Thứ Bảy Tuần XVII Thường Niên – Năm C – 2-8-2025

Thu Bay XVII TN

Lê-vi 25:1, 8-17

Trên núi Xi-nai, Đức Chúa phán với ông Mô-sê rằng: “Các ngươi phải tính bảy tuần năm, nghĩa là bảy lần bảy năm; thời gian của bảy tuần năm đó là bốn mươi chín năm.  Tháng thứ bảy, ngày mồng mười trong tháng, các ngươi sẽ thổi tù và, giữa tiếng reo hò; vào ngày Xá tội, các ngươi sẽ thổi tù và, trong toàn xứ các ngươi.  Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm thánh và sẽ tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại đó.  Đối với các ngươi, đó là thời kỳ toàn xá: mỗi người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu của mình, mỗi người sẽ trở về dòng họ của mình.  Đối với các ngươi, năm thứ năm mươi sẽ là thời kỳ toàn xá: các ngươi không được gieo, không được gặt lúa tự nhiên mọc, không được hái trong vườn nho không cắt tỉa.  Vì đó là thời kỳ toàn xá, một năm thánh đối với các ngươi, các ngươi sẽ ăn hoa lợi của đồng ruộng.  Năm toàn xá đó, mỗi người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu của mình.  Nếu các ngươi bán cái gì cho người đồng bào hoặc mua cái gì từ tay người đồng bào, thì đừng ai làm thiệt hại người anh em mình.  Ngươi sẽ mua của người đồng bào theo số năm sau năm toàn xá, và nó sẽ bán cho ngươi theo số năm thu hoạch.  Còn nhiều năm thì ngươi mua giá cao, còn ít năm thì ngươi mua giá thấp, vì nó bán cho ngươi một số năm thu hoạch.  Không ai trong các ngươi được làm thiệt hại người đồng bào, nhưng các ngươi phải kính sợ Thiên Chúa của các ngươi, vì Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi.”

(Trích Sách Lê-vi, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay là những chỉ dẫn về cách sống và thực hành Năm Thánh, được viết cách đây hơn hai ngàn năm trăm năm.  Những chỉ dẫn này thật đẹp, rất nhân bản, rất thánh thiêng và đầy lòng nhân ái, không biết ngày nay đã có mấy ai thực hiện được?!  Bài đọc này thật thích hợp cho tôi khi đang sống trong Năm Thánh Hy Vọng.  Tôi đã sống Năm Thánh Hy Vọng này như thế nào?  Tôi có tràn đầy hy vọng?  Tôi có đang gieo rắc niềm hy vọng ở mọi nơi tôi hiện diện?  Tôi có là hy vọng cho những người xung quanh?  Tôi dành giây phút này để xét mình trước mặt Chúa và xin Ngài giúp, để những ngày còn lại trong Năm Thánh Hy Vọng này sẽ là những ngày tuyệt đẹp trong đời sống của tôi và của những người xung quanh tôi.  

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến từng chỉ dẫn về cách sống nhân ái, cách thể hiện sự bao dung, cách thực hành sự quảng đại đỡ nâng những người nghèo khổ và bị áp bức quanh tôi.  Tôi chọn ra một nghĩa cử cao đẹp trên và tập thể hiện nghĩa cửa ấy ngay trong ngày hôm nay, để rồi cuối ngày, cuối đời, tôi và Chúa khi ôn lại từng ngày sống của tôi, Chúa và tôi có thể mỉm cười.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, July 31, 2025

Thứ Sáu Tuần XVII Thường Niên – Năm C – 1-8-2025 - Lễ Thánh An-phong

Thu Sau XVII TN

Mát-thêu 13:54-58

Khi ấy, Đức Giê-su về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế?  Ông không phải là con bác thợ sao?  Mẹ của ông không phải là bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao?  Và tất cả chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?  Vậy bởi đâu ông ta được như thế?”  Và họ vấp ngã vì Người.  Nhưng Đức Giê-su bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương và trong gia đình mình mà thôi.”  Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.

(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.  Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)

Gợi ý cầu nguyện

  1. Bài đọc hôm nay nghe thật gần với câu nói cửa miệng của nhiều người Việt Nam: “Bụt nhà không thiêng.  Gần chùa gọi Bụt bằng anh.”  Bài đọc hôm nay cho tôi thấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà của Ngài, và dân làng của Ngài đã không mấy ấn tượng về Ngài, một thời đã là cậu bé địa phương, vậy mà bây giờ lại trở thành thầy dạy thiên hạ.  Cả lời giảng dạy lẫn quyền năng chữa lành của Ngài đều không thể vượt qua định kiến của họ về Ngài.  Tôi thử hình dung tôi đang ở trong hội đường Na-da-rét – tôi thấy mình sẽ phản ứng thế nào với Chúa Giêsu?  Mát-thêu cho tôi biết, Chúa Giêsu không làm nhiều phép lạ ở Na-da-rét vì dân chúng ở đó thiếu đức tin.  Thường thì trong những khoảnh khắc chữa lành hoặc tha thứ trong Phúc Âm, Chúa Giêsu hay nói với người được chữa lành: "Đức tin của con đã cứu con".  Tôi sẽ cảm thấy thế nào nếu Ngài nói điều này với tôi?

  2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý xem những từ nào đã chạm đến tôi và cách tôi phản ứng với chúng.  Có điều gì khiến tôi khó khăn hoặc thách thức khi chấp nhận quyền năng của Chúa Giêsu trong cuộc đời mình không?  Hay tôi cảm thấy có thể thực hiện một hành động đức tin nơi Ngài?  Hãy dành thời gian để nói với Ngài những gì đang diễn ra trong lòng mình.

Phạm Đức Hạnh, SJ