Luca 2:41-51
Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ. Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết. Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm. Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các bậc thầy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. Ai nghe cậu nói cũng kinh ngạc về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu. 48 Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người: “Con ơi, sao con lại làm cho cha mẹ như thế? Con thấy không, cha con và mẹ đây đang phải cực lòng tìm con!” Người thưa: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói. Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.
(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading.)
Gợi ý cầu nguyện
Theo truyền thống của Giáo hội, cứ hôm trước là lễ kính Chúa Giêsu, hôm sau sẽ là lễ kính Đức Mẹ. Như tôi đã thấy, hôm qua Giáo hội đã mừng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, hôm nay Giáo hội mừng kính Trái Tim Đức Mẹ. Tưởng cũng cần lưu ý, cách sắp xếp các ngày lễ như vậy Giáo hội không chỉ muốn nói với tôi về sự gắn bó mật thiết mẹ-con, giữa Chúa Giêsu và Mẹ Maria, nhưng trọng tâm vẫn muốn tôi quy chiếu về Chúa Giêsu. Chẳng hạn như bài đọc hôm nay, điểm tập trung chính là hình ảnh của Chúa Giêsu, đi lễ cùng gia đình như một việc gia đình vẫn làm hằng năm, Ngài là một cậu bé thông thái đối đáp giữa những bậc thầy trong dân, nghe như thể việc tới lui đền thờ của Ngài là một việc làm rất quen thuộc, đầy thích thú và thoải mái. Tôi dừng lại ở hình ảnh của Chúa Giêsu đi lễ cùng gia đình, một thói quen của một gia đình có đức tin. Tôi để ý đến tôi và gia đình tôi là những người có đức tin, chúng tôi thường có thói quen đạo đức nào? Việc đi lễ có là một việc làm đầy thích thú, thoải mái và tôi mong đợi làm thường xuyên không? Những thói quen đạo đức này đã ảnh hưởng đến đời sống thường nhật của tôi như thế nào, đã xây đắp tương quan giữa tôi với Chúa ra sao? Tôi suy xét, cảm tạ và xin Chúa thánh hóa những thói quen đạo đức này.
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến việc Mẹ Maria và Thánh Giuse đã tìm thấy Chúa Giêsu trong đền thờ. Mất con cha mẹ nào chẳng hoảng sợ, xốn xang đi tìm. Mẹ Maria và Thánh Giuse cũng thế, và tôi nghe được từ chính Mẹ Maria hoảng hốt và vui mừng thốt lên: “Cha con và mẹ đây đang phải cực lòng tìm con!” Chúa Giêsu quan trọng như thế nào đối với tôi? Một ngày, một tuần trôi qua, tôi có nhớ đến Ngài, giữ liên lạc với Ngài như thế nào hay tôi để mất Ngài? Tôi có xốn xang đi tìm cho bằng được Ngài? Trong giây phút này, tôi muốn nhìn vào Chúa Giêsu và nói với Ngài những lời chân thật nhất từ đáy lòng tôi, và để ý xem Ngài sẽ nói gì với tôi.
0 comments:
Post a Comment